NGUOI VIETgreenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread |
Nhung ngay cuoi cung cua thang tu den. Hang ngan nguoi tran vao` cang so 5, 7, 11 tai cang saigon de co leo len nhung chiec tau lon, be' mong se duoc thoat khoi ban tay mau cua cong san.Nhung nguoi linh thuy quan luc chien my~ khong con thoi gian de mac quan phuc. Chi voi chiec quan jean, khoac le. chiec ao giap vao nguoi de di chuyen doan nguoi viet len noc toa dai su. voi so luong nguoi qua dong ho da chat dut cay co thu duoi san de lay cho cho nhung chiec CH54 boc nguoi.
Va` hau het tat ca moi nguoi chay thoat trong nhung ngay cuoi thang tu den da bo lai sau lung tat ca tai san, di vat.
3 nam sau, nam 1978 nhung chiec ghe lon nho tu khap cac mien duen hai, song ngoi` lu~ luot roi viet nam. mo man cho 1 cuoc vuot bien vo han dinh. Philippin, Malaia, Thailan, Singapor....cac trai ti nan moc len nhu nam^'. Co nhung chiec ghe chieu dai khong qua 6 thuoc . Co nhung cuoc vuot bien cua nhung chu be' an cap tau` de di, nghe ma` cuoi ra nuoc mat. cuop bien, nguoi song an thit nguoi chet....nhung than hinh vietnam nho be lam moi cho bien ca, dai duong.... Loai nguoi tren the gioi hai hung`. Tieng noi tu do phan no^. Dat troi nho le cho kiep con nguoi.
1990 tat ca cac trai ti nan trong vung bien thai binh duong dong cua de cham dut cho cai goi la` "VUOT BIEN" Trang su duoc xep lai voi doan truong 2 trieu 4 tram ngan nguoi toi duoc bo ben. khoang 2.5 trieu nguoi da~ nam duoi long bien sau.
Tong cong cho toi nam 1990 co hon 3 trieu nguoi da toi duoc de tam quoc gia va` bat dau cho 1 cuoc doi moi. 10 nam hay 28 nam tai noi day chung ta da~ gay dung duoc 1 cuoc song tu do, 1 mai nha` nho (khong nho dau te cung vai` tram ngan) voi day du tu vat chat toi tinh than. de ngay hom nay chung ta co the ngoi day de doi chat voi lu~ cong no^. 28 nam nay chung da lam duoc nhung gi` cho nguoi dan ?!. 28 nam 3 trieu nguoi bo nuoc, 70 trieu nguoi con lai thi bi 10 trieu cong no keo nguoi lai tro thanh nguoi tien su. Ong ho^` oi ong ho^`, Soi da' cua ong khong tro thanh com cho 70 trieu dan viet duoc dau ong !
-- hoang thuy vy vy (hoang_thuy_vy_vy@yahoo.com), October 07, 2003
"28 chúng đă làm ǵ đuọc cho ngụi dân"???? câu truyen rùng rọn này liên quan tói " nhũng ngụi Việt Xuất khău lao động " xăy ra o Đong Đúc cũ có thễ là 1 chúng minh môi trụng sống mọi rợ cong săn đă có công biến đỗi phẫm chất cũa con ngụi dang song trong moi truong do'Trích 1 đoạn
"Chính quyền Đức vốn dĩ đă không thích hơn 40.000 người Việt ở Đức nên họ đă bàn với chính phủ Việt Nam cho hồi hương ! Trong khi trên nước Đúc có hàng triệu dân đến xin cư ngụ. Mỗi năm hàng trăm ngh́n người nhập cư trái phép... mà vẫn được chính quyền Đức cho dung thân, chỉ có mấy chục ngh́n người Việt Nam lại phải bị đuổi về. "
--------------------------------------------------------------------- -----------
Đàn Chim Việt
Mờ sáng thứ Sáu ngày 30 tháng 03 năm 2000, cả nước Đức xôn xao: Kênh truyền h́nh ở chương tŕnh thời sự đầu tiên trong ngày, trên trang nhất các tờ báo lớn ở thủ đô Berlin đều đưa tin với ḍng tít lớn kèm theo ảnh các nạn nhân: Án mạng - 5 người chết, 2 người bị thương nặng. Phóng viên cho rằng vụ này do bọn Mafia thuốc lá dùng súng tiểu liên lắp ống giảm thanh, xả đạn thanh toán các đối thủ của ḿnh.
Nếu không kể những vụ án từ trước năm 1990 (khi Đức chưa thống nhất), đây là vụ án có mức độ tàn bạo nhất. Là phóng viên của tờ báo tiếng Việt tại châu Âu, thấy đồng hương của ḿnh lâm nạn, tôi thu xếp công việc toà soạn, tới ngay hiện trường t́m hiểu t́nh h́nh.
Từ xa, đă nh́n thấy cửa nhà số 36, có hai chiếc xe thùng của cảnh sát dă chiến Berlin túc trực. Có lẽ do ảnh hưởng của vụ án mạng, khác với mọi khi, hôm nay ở cửa ra vào không có một quầy hàng Châu Á, hàng quà, ăn uống nào hoạt động, anh chị em đă sơ tán về dưới các tỉnh lẻ, "tránh voi chẳng xấu mặt nào", đề pḥng "Tai bay vạgió”. Số c̣n lại, đóng kín cửa, tránh cảnh sát tới, mượn cớ truy lùng hung thủ, xét hỏi, thu giấy tờ của những người tùy tiện ra khỏi vùng, do Sở Ngoại Kiều Liên Bang qui định.
Khu tập thể người Việt ở Ahrensfelde là một trong 4 khu nhà ở của người Việt Nam tại đông Berlin mới được xây dựng vào nửa cuối thập niên 80, cấu trúc theo lối khép kín. Từng căn hộ, từng đơn nguyên riêng biệt, độc lập với nhau. Dẫy nhà này nằm song song với mặt đường, bố trí 5 cửa, (làm 5 số nhà) đánh theo dăy số chẵn từ 30 đến 38.
Từ giữa năm 1993 trở về trước, Ban quản trị nhà bố trí các cửa 30, 32 dành cho người Đức, 3 cửa c̣n lại: 34, 36, 38 dành cho người Việt. Cuối năm 1993 cửa 38 đóng để sửa chữa lớn, nâng cấp. Một số khách thợ có tiêu chuẩn cấp nhà, thuê nhà, chuyển đi, do vậy hai cửa 34 và 36 c̣n nhiều buồng để trống. Chủ nhà sợ lăng phí, quyết định cho người đến thuê với giá rẻ. Anh chị em ở tỉnh khác nhờ bạn bè có giấy tờ hợp pháp ở Berlin đứng ra thuê hộ để sau những giờ đi bán thuốc về, có chỗ trú ngụ.
Vốn đă cố ư - không muốn chạm trán với nhân viên công lực sở tại - tôi quyết định tới quan sát hiện trường bằng một đường khác : Vào cửa 34, lên tầng 10, từ đây đi sang nơi xẩy ra án mạng bằng hành lang rộng. Dẫy nhà này bố trí hơi đặc biệt : Từ tầng nửa ngầm, đến tầng 9 các cửa (số nhà) từ 30 đến 38 riêng biệt nhau, cửa này không thể sang cửa kia. Riêng tầng 10, do ư đồ của nhà thiết kế, đề pḥng hỏa hoạn, hay tai nạn bất trắc, tiện bề ứng cứu, họ để các cửa thông nhau, nối liền bằng một hành lang rộng, chạy dọc nhà. Tuy tính toán theo kiểu láu cá, khôn vặt, nhưng tôi đă không qua được mắt của cảnh sát. Vừa đặt chân tới chiếu nghỉ cầu thang, ngay trước căn hộ 1001, tôi đă gặp hai cảnh sát ch́m (thường phục). Họ nh́n tôi soi mói, nghiêm khắc. Một người trẻ tuổi, dơng dạc yêu cầu tôi xuất tŕnh giấy tùy thân, (sau khi đă ch́a thẻ cảnh sát ra).
Tôi b́nh tĩnh chấp nhận, đưa cho họ xem. Sau mấy phút kiểm tra... biết tôi từ xa đến, lại là phóng viên... anh ta xin lỗi, lịch sự trả lại giấy tờ. Thấy không khí đôi bên đă được cải thiện, tôi vờ hỏi : - Thưa Ngài, có chuyện ǵ xẩy ra ở đây thế?
- Ngài không biết chuyện ǵ thật à?
- Tôi thật không biết!
- Ngài không đọc báo, xem truyền h́nh?
- Rất tiếc! Tôi vừa đặt chân đến nước Đức. Đêm qua ngồi tầu hỏa, sáng nay mới đến đây.
- Bọn Mafia - Người cảnh sát cao tuổi hơn, chậm răi kể - đột nhập vào căn hộ này (vừa nói ông ta vừa chỉ vào cửa có ghi chữ số 1001, dùng tiểu liên, giết chết tại chỗ 5 người, hai người khác bị thương nặng (một trong 2 người sáng nay cũng chết nốt). Thật là ghê tởm! Chúng giết cả hai người phụ nữ. Trên xác các nạn nhân có nhiều phát đạn. Viên cảnh sát vừa nói, vừa lắc đầu...
-- MA CO HO CHI MINH (khiditdoMoiRoHoChiMinh@damtac.net), October 07, 2003.
Tôi cảm ơn họ, bước đến cạnh cửa, nơi đó kê một bàn to, dài. Trên bàn đặt một dẫy 5 bát hương, cạnh bát hương xếp đầy hoa quả. Các bát hương đầy chân hương, khói tỏa nghi ngút. Phía trên tường, ai đó đă dùng bút lông loại to, viết ḍng chữ, nét nguệch ngoạc: "Kính viếng hương hồn anh chị em đă tử nạn trong pḥng 1001". Tường đă ám khói, ḍng chữ mờ dần, khiến cho khung cảnh thêm thê lương, huyền ảo. Theo thói quen và phong tục tập quán của dân ta, tôi cầm một thẻ hương (trong bó có nhiều thẻ dở) rút 5 nén (cho 5 người chết) châm lửa, cắm vào bát nhang, kính cẩn vái 3 vái, đoạn cúi đầu mặc niệm. Tôi thực sự cảm động. Cũng giống như nhiều người nghĩ : Chết bất đắc kỳ tử thường là linh thiêng ! Một thoáng buồn, thương cảm cho những người xấu số... Chợt nhớ tới mục đích của ḿnh, liếc nh́n hai viên cảnh sát ch́m vẫn lảng vảng gần đây, tôi bật ra ư nghĩ : "Làm thế nào để vào một pḥng gần cận mà t́m hiểu nhỉ".Lư do vào không khó, nhưng lúc này không lợi. Qua kính ngắm gắn ở các cửa, anh chị em quan sát thấy tôi là người lạ, lại có người Đức lảng vảng, nhất định họ không chịu mở cửa, chưa nói ǵ đến chuyện tiếp xúc chuyện tṛ...
Chợt nhớ ra, dưới tầng 8, có quen một cậu, em của người bạn thân, trước đây gần một năm, tôi đă đến thăm, tôi nghĩ : "Phải xuống dưới đó t́m cậu ta, mọi chuyện tính sau!". Nghĩ là làm. T́m số pḥng... sau mấy lần gơ cửa, bên trong vẫn im ĺm. Tôi phân vân tự hỏi :
- "Không gặp được cậu ấy, làm thế nào đây?". Mấy phút đứng chờ, thất vọng... tôi quay gót định đi. Rất may, bên trong có tiếng động lạch cạch rồi cửa mở. Người mở cửa pḥng cho tôi, lại chính là cậu ta. Nh́n thấy tôi cậu ấy nhận ra ngay, mặc dầu chỉ gặp tôi một lần. Hơi bất ngơ, c̣n đang chùng ch́nh, câu em kia gần như lôi tôi vào, nhanh chóng đóng cửa. Khi đă ngồi xuống ghế, H - tên cậu ta - chủ động xin lỗi và thanh minh :
- Mong anh thông cảm cho em. Giờ này, cảnh sát đang lùng sục theo dơi sít sao những người tới đây. Đặc biệt, phe phái, người bắn, kẻ bị bắn đang nghĩ kế đối phó, trả thù... Nếu sơ ư, chúng nghĩ ḿnh liên quan, đến quan hệ để thăm ḍ... rất mệt. Ngừng một chút, H nh́n tôi bằng ánh mắt lo ngại, tiếp : - Trước khi vào đây, anh có gặp ai không ? Tôi tường thuật lại câu chuyện vừa xẩy ra. H. trợn mắt, nh́n tôi hấp tấp hỏi dồn :
- Lúc anh thắp hương tưởng niệm những người quá cố, có người Việt Nam nào nh́n thấy không?
- Không ! Ngoài hai cảnh sát ch́m của Đức.
- Vậy là tốt ! Anh đọc báo, xem truyền h́nh, đă thấy rồi đó ! Bọn chúng hành động tàn bạo, không c̣n tính người. Hai người phụ nữ đă quỳ xuống lạy lục, van xin (họ không dính líu vào vụ việc) mà nó cũng không tha. Chúng muốn xóa sạch dấu vết. Em ở đây, nó biết mặt, biết người, không sao. Anh là người lạ, lại tỏ ra thương tiếc các nạn nhân, chúng sẽ hiểu lầm rất nguy hiểm...
Cậu ta nói giọng chân thành. Tôi bỗng tự hỏi, đến đây, liệu có thích hợp không? Tuy nhiên sau giây lát trấn tĩnh lại, tự nhủ : ‘‘Làm ǵ mà e ngại, sợ sệt vậy? T́nh h́nh đâu đến nỗi như chú em của bạn tôi tưởng. Đây là nước Đức thống nhất kia mà! Vả lại, trước yêu cầu bức thiết... cần phải có tin bài, tôi trở lại b́nh tĩnh tự an ủi : "có số cả... Không vào hang cọp, sao bắt được cọp con". Cười xoà, hỏi :
- Sao chú có vẻ xúc động tợn ! Vụ án mạng này có làm cho chú bi quan quá không? Chuyện ǵ thế?
- Đúng ! Anh đoán đúng ! Có lẽ tổ tiên, trời Phật phù hộ, em cao số... nhờ vậy đă thoát chết chăng? Em sẽ kể cho anh nghe. Nhưng - một chút đắn đo, b́nh tĩnh lại, nhớ ra vai tṛ của ḿnh - cậu ta chậm răi, nói :
-- MA CO HO CHI MINH (khiditdoMoiRoHoChiMinh@damtac.net), October 07, 2003.
- Lâu lắm rồi, anh em ḿnh mới gặp nhau. Hôm nay em chỉ có một ḿnh ở nhà. Cô bạn gái sau hôm xẩy ra án mạng, đă về "trại" (3) lánh nạn. Anh ở lại đây uống rượu, tâm sự, mừng cho em tai qua nạn khỏi !- Tớ vừa phúng viếng 6 nạn nhân. Cậu không sợ bọn sát tử đến gơ cửa pḥng cậu à ? Tôi đùa !
- Không đâu ! Đề pḥng th́ cứ đề pḥng, ở bên ngoài kia "Sơn bắt từng mặt, ma bắt từng người". Cậu ta hạ giọng - Tuy nhiên nếu tối hôm đó, em trạm trán với họ, chắc chắn sẽ chịu chung số phận với 6 người kia. Bây giờ th́ lại khác! Mọi chuyện, từ từ em sẽ kể cho anh nghe. Em đi làm món nhắm. Mọi thứ có đủ cả, anh ngồi chờ em chút xíu. Em "thi công" rất nhanh. Xong ngay đây ! "Tửu nhập ngôn xuất - Rượu vào lời ra". Tôi thật gặp may đủ điều : Gơ cửa đúng nhà người quen. Là nhân chứng sống quan trọng. Được uống rượu Pháp, với thức nhắm ngon. Hai anh em ngất ngưởng ! Thoáng cái, chai Cônhắc Napoléon đă hết bay, H. bắt đầu nói hăng. Tôi hướng câu chuyện sang t́nh tiết của vụ án. Cậu ta tợp một ngụm, nheo mắt nh́n tôi, đoạn đứng dậy ra khóa cửa ngoài, khép cửa trong (căn hộ hai lần cửa), xong xuôi, ngồi xuống phía đối diện, một chút tư lự :
- Tất cả những vụ đâm chém nhau từ trước đến giờ - 19 mạng người chết - đều v́ tiền, vụ này, cũng không ngoại lệ,. Họ thanh toán lẫn nhau để tranh giành khu vực làm ăn... phái "già" trụ ở đây đă lâu. Phái ‘‘Trẻ‘‘ mới h́nh thành, không chịu... thế là "chiến tranh" nổ ra. Hôm nay, phái này bị bắn, vài hôm sau phái kia lại lănh đ̣n. Có vụ, họ c̣n dán lệnh truy lùng, trục xuất một nhân vật của phái trẻ ở cửa những khu tập thể của người Việt... mà điểm đỉnh của mâu thuẫn là vụ tàn sát xẩy ra đêm 29/3/95.
Trước đó mấy tuần, hai trong số bị hại này đă bị một nhóm người đột nhập vào một căn hộ ở khu tập thể Rihn strasse 105. Họ xả hàng chục viên đạn, phá cửa nhưng cửa gài phía trong kiên cố không phá nổi. Thoát chết ở phố Rihn, các nạn nhân chạy xuống Hellersdof... ở đây họ đă gây họa thêm cho 5 người nữa.
Ngừng một chút, tợp rượu, H. lại tiếp :
- Nói về vụ tàn sát này, không chỉ riêng em thắc mắc, mà hầu hết mọi người Việt Nam sống ở Berlin đều đặt câu hỏi : V́ sao mấy "Bố già" của hai nhóm lại hành động rồ dại như vậy? Họ làm thế chính là tự chặn mất đường làm ăn. Đổ dầu vào lửa. Chính quyền Đức vốn dĩ đă không thích hơn 40.000 người Việt ở Đức nên họ đă bàn với chính phủ Việt Nam cho hồi hương ! Trong khi trên nước Đúc có hàng triệu dân đến xin cư ngụ. Mỗi năm hàng trăm ngh́n người nhập cư trái phép... mà vẫn được chính quyền Đức cho dung thân, chỉ có mấy chục ngh́n người Việt Nam lại phải bị đuổi về.
Thực chất có phải 40 ngh́n người này nằm trong một dăy dữ kiện thuộc chính sách riêng đối với Việt Nam không? Hay các ‘‘Bố già Việt Nam‘‘ quấy hôi bôi nhọ làm dân Đức nổi đóa...
Tôi lẳng lặng uống và nghe. Chợt như bừng tỉnh, H. cao giọng:
- Vụ án này em...
- Không - Tôi cắt ngang - Anh không muốn biết sâu về chi tiết... Anh chỉ muốn biết tại sao em thoát chết, anh không tin là em có dính líu đến họ, cả hai bên !
- Để anh khỏi hiểu lầm, và em cũng được thanh thản, đầu đuôi như sau : Căn pḥng xẩy ra vụ án - là chỗ trú ngụ của 7 người, có 2 phụ nữ, toàn dân ở dưới tỉnh lẻ lên Berlin kiếm ăn. Hàng ngày, anh chị em đến những bến ô tô buưt, ga xe điện ngầm, cửa chợ... đứng bán thuốc lá cho người qua lại. Muốn về Berlin làm ăn phải có nhà ở, mọi người t́m mọi cách thuê nhà... các căn hộ ở Ahrensfelde có nhiều người ở tỉnh khác đến tá túc h́nh thành như vậy.
Pḥng 1001, thỉnh thoảng có một số khách đến ngủ lại. Trong số này, có 2 người cùng quê với chủ nhà. Sau vụ thanh toán ở phố Rhin... họ thoát nạn, dạt về đây ở nhờ khi chủ nhà không hề biết chuyện đă xẩy ra. Quân số trong pḥng tăng lên 9 người...Mấy tay này thuộc loại cao cờ. Em lại là dân nghiền cờ tướng, do vậy, hàng ngày từ 8 giờ tối, sau khi đă cơm nước xong, bọn em tụ tập đánh cờ. Những buổi tối thứ Sáu, thứ Bẩy, Chủ Nhật hoặc ngày lễ, trong pḥng rất đông, quân số lên tới mươi, mười lăm người, các bàn bài bạc được tự do dọn ra. Không khí thật ồn ào náo nhiệt thâu đêm suốt sáng.
Thứ Tư 29/3 là ngày cuối tháng, anh chị em phải về nơi ḿnh cư ngụ lĩnh lương và tŕnh diện. Pḥng 1001 chẳng những không có khách mà c̣n rút đi 2 người. Riêng em, khách thường xuyên của pḥng, hôm đó có chuyện trục trặc: Cô bạn gái tự dưng "dở chứng" cà khịa với em. Cô ấy cáu thực sự, khóc lóc, lu loa... ra điều kiện :
- Nếu anh không bỏ thói tối đến đi đánh cờ, mặc em ở nhà một ḿnh, em sẽ về trại sống! Em không thể ở với người mà em yêu, song lại coi quân cờ, lá bạc hơn em - cô ta tuyên bố! Ôi chao, thật nhức đầu với đàn bà.. Song, lư lẽ của người bạn gái có t́nh có lư. Dù là bạt tử cũng nhận ra cô ấy nói đúng. Em tỉnh táo, hứa sẽ thực hiện theo yêu cầu này. Cô ấy cười v́ đă "chiến thắng con Ma cờ bạc" rồi ra lệnh :
- Bây giờ em đi tắm, anh nấu ăn. Hai đứa ăn cơm xong, phải đi thăm người bạn mới về phép Việt Nam sang, nhận tin nhà. Biết tính em, cô ấy chưa tin, nghiêm khắc, nh́n vào mắt, tiếp :
- Anh đừng có mà nuốt lời. Đừng lợi dụng lúc em ở trong buồng tắm, lẻn lên trên ấy (P.1001). Hứa với em đi !
Không hiểu sao, khác với mọi ngày, bướng bỉnh, cố chấp, hôm ấy em như đổi tâm tính. Em hứa. Em thấy thương cô bạn. Ở xứ này có được người bạn gái đă quư. Được người bạn gái như cô ấy càng quư hơn. Em ôm cô ấy vào ḷng hứa một cách thành thật. Cô ấy vui vẻ đi tắm. Em vào bếp lúi húi nấu ăn. Lúc ấy là 8 giờ tối.
Có tiếng gơ cửa, nh́n qua kính ngắm nhận ra cậu Hà, tuy vậy vẫn vờ hỏi : - Ai đấy! - Tớ đây ! Hà đây. H. lên ngay ! đang thiếu chân.
Đă có chủ ư, vả lại hôm nay cảm thấy không hứng thú, em nói to, cốt cho bạn gái nghe : - Hôm nay ḿnh bận, cậu t́m người khác đi ! - T́m ai bây giờ ? - Hà càu nhàu - Đứa nào chơi cũng thấp như vịt. Mặc kệ! 15 phút nữa cậu phải lên. Tớ ngồi chờ!
-- MA CO HO CHI MINH (khiditdoMoiRoCSHoChiMinh@damtac.net), October 07, 2003.
Em quay vào bếp tiếp tục rán nem. Một lúc, lại thấy có người đập cửa, lần này là cô N., bạn của bạn gái em :- Anh H. ơi ! Lên ngay đi ! Anh Hà với các anh ấy đang chờ. Lúc đó là 20 giờ 20.
Do đă hứa... em không lên tiếng, tiếp tục cắm cúi làm... Chỉ sau ít phút, bên ngoài có tiếng ồn ào. Tiếng gọi. Tiếng kêu. Bước chân chạy huỳnh huỵch, rầm rập ... Em vội bỏ bếp chạy ra, lên tầng 10 : Trước chiếu nghỉ cầu thang, cạnh cửa căn hộ 1001. X. người ở trong pḥng, ngực đầy máu me, nằm bất tỉnh. Mấy người vây xung quanh kể lại, X. chạy ra chỉ kêu được hai tiếng cướp... cướp rồi ngă vật.
Em vào trong pḥng, cảnh tượng khủng khiếp bày ra : 6 người nữa gục ngă, máu thấm ướt cả các tấm thảm. Điều đập vào mắt em : Hà chết gục xuống bàn cờ tướng, quân cờ vương văi. Dưới bếp, hai người phụ nữ đang nấu ăn, một người chết phủ phục trong tư thế quỳ lạy. C̣n N. sấp mặt xuống rổ rau thơm đang nhặt dở! Bên cạnh, xô tiết lợn chưa kịp dồi, đổ tung toé...
Tôi nghe H, ḷng bàng hoàng. H́nh ảnh vụ thảm sát hiện ra trong tâm trí rơ mồn một. H. cũng xúc động không kém. Mặt cậu ấy tái đi. Hơi thở gấp. Tôi rót cho cậu ta ly rượu. Cả hai anh em nâng chén... chờ cho H. b́nh tâm trở lại mới hỏi :
- Như vậy, trong số 7 nạn nhân, chỉ có hai người là đối tượng tiêu diệt, c̣n 5 người bị oan ư?
- Đúng ! 5 người mắc họa, chết oan !
Hai anh em lại im lặng, uống ! Ngoài hành lang có tiếng động ồn ào. H. không nhúc nhích, nh́n tôi, buồn bă nói : Lại chạy cảnh sát, chuyển thuốc lá đó. Giờ này, cảnh sát không đi kiểm tra các pḥng mà phục kích ở dưới cửa nhà... đứa nào lớ ngớ mang thuốc vào bị tóm ngay.
-- MA CO HO CHI MINH (khiditdoMoiRoCSHoChiMinh@damtac.net), October 07, 2003.
Đa phần người VN tại Đông Đức cũ là ra đi từ Miền Bắc một số ít từ trong Nam số này hầu hết là Công nhân viên cũa đũ mọi ngành nghề tại Vn , họ qua Đức để làm thợ may ( từ 1985-1988 )v́ nghề nghiệp như thế nên hầu như không có con ông cháu cha cũa việt cộng trong số nàytuy nhiên thành phần ra đi từ Miền Bắc do bị ảnh hưỡng nếp sống xấu cũa cộng săn , do bị kích động cũa ṭa đại sứ VN trong những chiến dịch bôi bẩn cộng đồng VN hăi ngoại , nên chổ nào có làm ăn phi pháp là có họ , tuy nhiên cũng có một số it " bí qúa đầu gối phải ḅ " để kiếm cơm
v́ họ ra đi theo diện xuất khẩu lao động cho nên họ chỉ có quyền cư trú ngắn hạn mà thôi , có nghĩa khi hợp đồng lao động chấm dứt th́ họ phăi về lại VN , nếu trốn ở lại họ sẽ gặp khó khăn khi t́m việc làm mới,biết như vậy nhưng với dă tâm tàn ác , đem con bơ chợ , cộng săn VN đă cù nhầy không cho họ về v́ lo ngại phải giải quyết công ăn việc làm cho họ ( đă từng là Công nhân viên chức cũa chính phũ VN )nhưng cũng không thă họ ra cho họ xin tị nạn chính trị v́ sợ quê mặt với Quốc tế , đồng thời muốn lợi dụng họ làm những kẽ quậy phá tại Đức trong thũ đoạn bôi bẩn như đă nói ở trên , chính phũ Đức qúa mệt mơi với số người này
riêng số người ra đi từ Miền Nam đa phần khi bức tường Bá linh sụp đỗ đă nắm ngay cơ hội bằng vàng bảo nhau trèo tuờng chạy qua Tây Đức xin tị nạn chính trị ngay từ những ngày tháng đầu tiên và đă được chính phũ Đức chấp thuận số phận họ ra sao khỏi nói chắc các bạn cũng rơ ,Cầy Hương có 2 người bạn gái sau khi học xong , đă lập gia đ́nh , nghề nghiệp ổn định và dĩ nhiên cười tươi như hoa :)
cả 2 vẫn c̣n giữ 2 cục gạch lấy từ bức tường làm kỹ niệm , Cầy hương xin bẽ cho một miếng , xin hoài mà không người nào chịu cho :(
-- cay huong (cayhuong@vietcong.ngu), October 08, 2003.