Kiểm Soát Quá Khứ Để Kiểm Soát Tương Lai ?!greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread |
Sơn Hà
Trích lại từ website www.lenduong.net
ngày 29/12/2003
Trong tác phẩm "1984" xuất bản năm 1949, George Orwell ám chỉ đảng Cộng Sản ở Liên Xô, ông viết về âm mưu của đảng: "Ai kiểm soát được quá khứ, sẽ kiểm soát được tương lai. Ai kiểm soát hiện tại, sẽ kiểm soát được quá khứ". Đúng như Orwell diễn tả, đây là quan niệm của hầu hết các đảng cộng sản trên thế giới, kể cả đảng cộng sản Việt Nam. Muốn làm được như vậy th́ phải nắm trọn quyền hành trong tay. Muốn nắm trọn vẹn quyền hành trong tay th́ phải cướp bằng bạo lực. Cộng sản Việt Nam, tức là Việt cộng (VC) đă cướp chính quyền bằng bạo lực; hồi năm 1954 lấy được nửa nước miền Bắc và năm 1975 th́ chiếm trọn cả nước. VC cho bắt đầu cho tiêu hủy sách vở hoặc bất cứ những ǵ không cạo sửa được. Và, công việc "cần kíp" trước tiên là cạo sửa tài liệu lịch sử, các di tích, v́ cho là các dấu vết của chế độ cũ. Sự cạo sửa này được mệnh danh là xóa bỏ tàng tích cũ của đế quốc thực dân để lại. Song song, đảng cho thiết lập nền móng kiểm soát đại đa số nhân dân và quần chúng đảng viên. Tất cả những việc làm này nằm trong chính sách của đảng: Cạo sửa quá khứ và củng cố sự kiểm soát để tiến đến mục tiêu là kiểm soát tương lai; rồi kiểm soát hiện tại để kiểm soát quá khứ. Đó là toàn kiểm.
Cạo Sửa Quá Khứ
Những dấu tích của chế độ cũ bị đảng cải sửa ngay sau khi chiếm được chính quyền. Các thành phố, các làng xă, các danh lam thắng cảnh, các địa danh nổi tiếng, bị đổi tên. Các chữ dùng trong sách vở, các từ ngữ được ghi trong tự điển cũng bị đem ra cạo sửa. Những thứ nào không cạo sửa được th́ tiêu hủy. Trong những ngày đầu mới chiếm được miền Nam, có hàng núi sách vở cũ, băng dĩa nhạc, được các đội Thiếu Nhi và đoàn Thanh Niên Cộng Sản tịch thu, rồi đem đốt. Các đường phố trong các tỉnh thành, quận lỵ đều khắp cả nước, nơi nào cũng có t́nh trạng đổi tên và không có một sự giải thích nào.Ở Sài G̣n, điển h́nh với những đường Tự Do, Công Lư, Thống Nhất,... Tại sao đảng CS mệnh danh là đảng đấu tranh chống áp bức, giành tự do cho nhân dân mà lại đổi tên đường Tự Do, đường Công Lư, đường Thống Nhất ? Không có lời giải thích nào của đảng về việc này, nhưng tất cả đều nằm trong chính sách của đảng là cạo sửa những dấu tích của quá khứ. Những cái cũ chỉ c̣n trong trí nhớ của những người lớn tuổi. Chẳng ai sẽ dám nói với ai về những quá khứ sợ bị cho là "không trung thành với cách mạng", rồi những thứ đó sẽ đi vào quên lăng.
Các chùa chiền, miếu mạo của các tôn giáo cũng bị trùm lên nhiều lư do để triệt hạ. Cũng nằm trong chính sách xóa sạch tàng tích, VC quyết tâm xóa tất cả các tôn giáo tại Việt Nam. Một bằng chứng hiển nhiên khác, Cụ Lê Quang Liêm, vị lănh đạo của Giáo Hội Phật Giáo Ḥa Hảo đă nói: "VC đă nhất định xóa bỏ Phật Giáo Ḥa Hảo nội trong ṿng 10 năm".
VC không những ra tay xóa tàng tích ở những vật thể bên ngoài mà c̣n có tham vọng xóa những tàng tích bên trong những bộ óc của người dân bằng phương pháp tẩy năo. Những người của chế độ cũ bị đưa vào trại tập trung để làm sạch bộ óc, cho đến khi nào nh́n nhận và tuyên bố công khai là đă sửa đổi. Những người bị cho là "phản động" cũng bị đưa vào những ḷ tẩy năo. Những ai tự thú trên giấy trắng mực đen rằng đă quên hết quá khứ và phục tùng chế độ th́ được tha cho về. Những ai c̣n giữ trong trí nhớ những tàng tích cũ cũng chỉ giữ đấy chờ ngày qua đời, chứ chẳng dám nói với ai.
Song song, đảng ra lệnh chế tạo những cái mới, những biểu tượng mới, những chữ mới, để thay thế những cái cũ. Tự điển Việt Nam ngày càng thêm nhiều chữ mới và rất nhiều chữ cũ bị xóa đi. Những chữ mới được thường xuyên sử dụng trên các hệ thông tuyên truyền của đảng, nhồi vào năo bộ của nhân dân ngày này sang ngày khác, làm cho nó trở thành quen thuộc. Từ sau khi chiếm trọn đất nước, chế độ cho chế tạo ra vô số những từ ngữ mới. Trong một môi trường bị trấn áp bởi dày đặc công an cộng sản, không ai dám bày tỏ phản kháng công khai rồi dần dà đi đến mặc nhiên chấp nhận. Xem qua th́ chuyện có vẻ đơn giản nhưng về mặt tâm lư, đó là một sự chuẩn bị cho một tương lai. Một tương lai chỉ gồm những sản phẩm giả tạo do đảng cộng sản chế tạo, cộng với những cái cũ đă được cạo sửa theo đúng chính sách đường lối của đảng. Ngay cả những văn bản, tài liệu của đảng cũng được cạo sửa. Các bảng liệt kê chỉ tiêu, kết quả lao động, thống kê thành tích,... trong quá khứ đều được đem ra cạo sửa để phù hợp với những tuyên bố với mục tiêu mới được đưa ra, để tạo thêm hào quang cho đảng, hoặc để chứng minh sự vinh quang của đảng và kích động quần chúng.
Mạng Lưới T́nh Báo Nhân Dân
Song song với việc tẩy xóa tàng tích cũ, đảng phải củng cố sự kiểm soát để hoàn toàn kiểm soát quá khứ. Đảng kiểm soát nhân dân bằng khẩu phần ăn. Đảng kiểm soát nhân dân bằng giấy hộ khẩu, giấy đi đường, giấy tạm trú, giấy tạm tha, giấy tạm giam,... Mọi sự đ́ đứng đều được theo dơi kỹ càng. Mọi góc phố, mỗi làng xă, quận huyện đều có những công an đảng viên cộng sản trực tiếp điều khiển đội ngũ Thanh Niên Tiền Phong và Thiếu Nhi Khăn Quàng Đỏ. Đây là mạng lưới t́nh báo được giăng bủa khắp nơi để theo dơi và báo cáo thường xuyên cho trung ương đảng những ai bị nghi ngờ có hành vi chống đảng.Đội ngũ Thanh Niên và Thiếu Nhi Cộng Sản là con cháu của đảng viên và con cháu của nhân dân. Thiếu Nhi được huấn luyện bởi các thanh niên cộng sản để trở thành tai mắt của đảng. Việc báo cáo những người có "hành vi chống đối" là bổn phận của "t́nh báo nhân dân" mà "t́nh báo nhân dân" ấy là Thiếu Nhi Khăn Quàng Đỏ. Các báo cáo đi theo hàng dọc về đến trung ương đảng . Thiếu nhi nhiệt thành báo cáo về những ai mà chúng ŕnh rập được, kể cả cha mẹ, bà con trong gia đ́nh, không có ngoại lệ.
Thanh niên lập nên phong trào chống chuyện yêu đương trai gái, v́ theo đảng đó là "ích kỷ cá nhân". Đảng yêu cầu gạt hết sang một bên và dành tất cả cho đảng để xây dựng chủ nghĩa xă hội. Việc tác hợp hôn nhân là do đảng định đoạt với mục đích tạo ra những nhân tố của đảng, sẵn sàng hoạt động cho đảng. Vợ chồng v́ đảng và con cũng v́ đảng. Tại Hội Nghị Cán Bộ Đảng (Hà Nội 1962), Hồ Chí Minh nhắc nhở: "Một trong sáu tiêu chuẩn của đảng viên là phải đặt lợi ích của Đảng lên trên hết. Mà lợi ích của Đảng không có ǵ riêng tức là lợi ích của giai cấp, của dân tộc... lợi ích cá nhân và lợi ích chung có mâu thuẫn. Lợi ích cá nhân phải phục tùng vô điều kiện lợi ích chung của Đảng".
Thanh niên cộng sản hăng say dấy lên phong trào chống "tiêu cực xă hội", tổ chức xuống đường làm sạch đường phố, đào kinh thủy lợi, đưa nhân dân đi vùng kinh tế mới, đấu tố "địa chủ", tiêu diệt "tư sản mại bản",... là những việc làm khuấy động trong hàng ngũ để lọc lựa ra những phần tử chống đối, có thể bị kết tội là có "tư tưởng tiêu cực", có "tư tưởng phản động". Tùy theo mức độ nặng nhẹ, tùy theo sự phán quyết của công an cộng sản, những người này có thể bị thủ tiêu âm thầm để trừ hậu hoạn; có thể bị xử tử trước công chúng để răn đe, hoặc bị đưa đi "cải tạo" để bắt phải khuất phục trước uy quyền của đảng, và để triệt tiêu sức đề kháng. Nhiều người có tư tưởng chống đảng nhưng chỉ giữ kín trong ḷng và không dám nói cho ai nghe v́ không biết ai là tai mắt của đảng, nhất là các em Thiếu Nhi Khăn Quàng Đỏ.
Số Phận Giai Cấp Vô Sản Nằm Trong Tay Đảng Cộng Sản
Tương lai nhân dân Việt Nam đă bị đặt trong tay một tập đoàn thống trị nhân danh "đấu tranh v́ giai cấp vô sản". Tập đoàn đó là đảng Cộng Sản Việt Nam. Mục đích của đảng muốn đạt đến là độc quyền lănh đạo nhân dân Việt Nam. Đảng muốn tạo nên một xă hội gồm có đại đa số là thành phần vô sản ở ṿng bên ngoài; ṿng bên trong là quần chúng đảng viên, rồi ṿng trong cùng là bộ chính trị đảng cộng sản. Ṿng trong cùng ấy là thành phần cốt lơi có toàn quyền định đoạt số phận nhân dân Việt Nam. Vài đảng viên chóp bu là những tay cực kỳ độc tài, tự nhận là có uy quyền tuyệt đối, cai trị toàn thể xă hội chủ nghĩa. Ba ṿng đồng tâm ấy giữ cho chóp bu đảng tồn tại để tiếp tục độc quyền lănh đạo.Đảng cộng sản hạ quyết tâm ngay những ngày đầu, dùng bạo lực để trấn lột nhân dân, tạo nên một quần chúng vô sản. Ai đă vô sản th́ đoàn ngũ lại. Ai chưa vô sản th́ đem nộp tài sản để trở thành vô sản. Tất cả phải nhân danh giai cấp vô sản đi vào quỹ đạo, tạo nên một xă hội vô sản dưới sự điều khiển của đảng cộng sản Việt Nam.
Đại đa số quần chúng là thành phần nghèo khổ, bị lệ thuộc vào sự định đoạt của đảng cộng sảnViệt Nam. Đảng này phân phối những khẩu phần ăn uống, những khẩu phần nhu yếu phẩm, từ chén cơm cho đến manh áo, không ngoài mục đích tạo sự thiếu thốn thường xuyên. Lúc nào giai cấp vô sản này cũng cần đến đảng để được ban bố nhỏ giọt. Nhân dân ăn ở, làm việc, mit-tinh, họp tổ,... theo chương tŕnh của đảng đưa ra. Hệ thống thông tin dẫn đến từng nhà, báo chí gửi đến từng cơ quan để thông tin những hướng dẫn của đảng theo đúng châm ngôn: "Sống, chiến đấu theo gương bác Hồ vĩ đại". Bác Hồ đây là một biểu tượng đỉnh cao quyền lực của đảng cộng sản Việt Nam. Biểu tượng của quyền lực không chỉ là một ḿnh Hồ Chí Minh, mà là một nhóm lănh đạo chóp bu với nhăn hiệu là Hồ Chí Minh. Hồ Chí Minh chết không được chôn mà phải ướp xác là v́ lư do đó.
Thành phần vô sản là lực lượng lao động chính yếu để làm ra sản phẩm nuôi sống toàn bộ xă hội và cũng là lực lượng luôn luôn thiếu đói, không có sức đề kháng. Nếu có, đảng sẽ tiêu diệt ngay. Thành phần quần chúng đảng viên, là những đảng viên cấp thấp và cấp trung, tức là ṿng số hai, là nơi phát xuất nhiều chống đối, ngược lại với đảng cộng sản, cũng bị xem là có "hành vi tiêu cực", có "tư tưởng phản động". Khi bị phát hiện, ngay tức khắc người đó bị cô lập. Bộ công an sẽ làm việc với thành phần "phản động" này, toàn quyền định đoạt số phận, như bọn mọi ăn thịt người, muốn ăn cách nào cũng được. Trong Hồ Chí Minh Toàn Tập, thư gửi cho nhân dân, bộ đội và cán bộ, Hồ Chí Minh (tháng 6-1957) đă viết: "Cán bộ các cấp phải nhận rơ trách nhiệm, phải có kế hoạch thiết thực và đầy đủ, phải đi sát với nhân dân". Cán bộ đi sát với quần chúng nhân dân là để theo dơi, để báo cáo và để tiêu diệt sức đề kháng. Họ theo dơi nhân dân và theo dơi lẫn nhau. Vụ án Xét Lại Chống Đảng vào thập niên 60 là ví dụ điển h́nh. Tất cản những đảng viên lien can đến vụ này, bất kể tuổi đảng là bao nhiêu, đều bị thanh toán. Có người bị thủ tiêu âm thầm, có người bị thanh toán công khai, có người bị ngồi tù cho đến ngày nay để răn đe người khác.
Nguyễn Tuân tác giả của Vang Bóng Một Thời đă viết: "Nước ta là một pháp trường trắng. Không có đầu rơi, không có máu chảy, nhưng có người chết!". Và, trong hồi kư Đêm Giữa Ban Ngày, Vũ Thư Hiên xin bổ túc như thế này: "Pháp trường Việt Nam, kể từ năm 1945, không hề trắng. Đă có đầu rơi, đă có máu chảy. Và có nhiều người chết. Bằng nhiều kiểu chết khác nhau. Bây giờ tôi mới hiểu Nguyễn Tuân thốt lên câu đó trong hoàn cảnh nào. Mấy năm trước, trong một phút phân thân, nhà văn già bỗng bàng hoàng nh́n thấy trước mắt ḿnh một quần thể nhân sinh kỳ lạ không hiểu sao lại kết thành hàng ngũ để sống trong nghi kỵ và thù hằn, trong cuộc chiến không lúc nào ngưng nghỉ. Một cuộc chiến âm thầm, không tiếng súng, với những xác chết không thương tích, hoặc sống vật vờ, với bộ năo vô dụng, như những dômbi". Những dômbi là những xác chết biết đi và lao động theo lệnh của đảng, không có quyền phản đối. Những dômbi này là những "con người mới xă hội chủ nghĩa" sống và làm việc theo quán tính đúng theo ư đảng cộng sản Việt Nam.
Bưng Bít Thông Tin Để Kiểm Soát Quần Chúng
Để cho công việc cạo sửa và kiểm soát được hoạt động hữu hiệu, đảng cộng sản đă sử dụng biện pháp bưng bít thông tin. Tất cả các đường thông tin ra ngoài hay từ ngoài vào trong đều bị kiểm soát chặt chẽ. Những đài phát thanh từ nước ngoài đều bị phá sóng hoặc bị cấm nghe. Những thông tin, giải trí đều do đảng chế tạo và cung cấp cho nhân dân qua hệ thống tuyên truyền công cộng. Hệ thống phát thanh được dẫn đến các ngă tư đường phố, chợ búa, các quận huyện, làng mạc xa xôi. Trong suốt thời gian sống dưới sự cai trị của chế độ cộng sản, người dân không được biết đến nguồn thông tin nào khác, ngoài cái duy nhất của đảng cộng sản.Nhà khoa học Hà Sĩ Phu đă viết trong tập tài liệu "Chia Tay Ư Thức Hệ", phổ biến hồi năm 1995: "[Đảng] đă dùng một bộ máy tuyên truyền khổng lồ để làm cái việc tô đậm một nửa của sự thật. 'Một nửa cái bánh ḿ vẫn là bánh ḿ..., c̣n một nửa của sự thật th́ chỉ là sự đối trá khôn ngoan'..."
Đảng cộng sản có thể nào tiếp tục ngu dân để nắm quyền tuyệt đối, bằng phương pháp cũ kỹ ấy?
Cuộc cách mạng tin học bùng nổ, đă góp phần phá tan hầu hết các chế độ cộng sản ở Liên Xô và Đông Âu. Các thông tin bằng con đường vô h́nh đă ào ạc xâm nhập vào xă hội cộng sản. Từ đó, bức màn bưng bít của đảng cộng sản Việt Nam cũng bị kéo xuống. Thật vậy, những thông tin của đảng càng trở nên những cái không có giá trị ǵ cả, chẳng ai đếm xỉa ǵ đến nó. Nhờ vào cuộc cách mạng tin học mà người ta có thể đi t́m những thông tin lưu truyền ngoài ṿng kiểm soát của đảng. Cái nào không phải của đảng, th́ cái đó mới đáng tin cậy. Suy luận ấy càng ngày càng trở thành "hiện thực" khiến cho hệ thống tuyên truyền của đảng trở thành những gánh nặng, vừa phung phí tài sản của nhân dân lại vừa chẳng làm nên tṛ trống ǵ.Cũng do ở cuộc cách mạng tin học, các Thiếu Nhi Khăn Quàng Đỏ trở nên những đứa trẻ bơ vơ, chẳng làm được ǵ ngoài việc tụm năm tụm bảy rong chơi. Những thiếu nhi này có bị lôi cuốn theo với cơn lốc tin học, tách rời khỏi đoàn Thiếu Nhi Đỏ. Đoàn Thanh Niên Cộng Sản cũng vậy, bỗng thấy ḿnh quá lạc hậu khi chạm phải hệ thống thông tin toàn cầu. Những Thanh Niên Cộng Sản này phải chạy theo với trào lưu tin học muốn hụt hơi, sức đâu mà huấn luyện thiếu nhi làm gián điệp cho đảng. Những đảng viên của thế hệ trước th́ chẳng thiết ǵ tin học, cứ chấp nhận ngồi hút thuốc đếm ngày tàn đi qua.
Đảng viên cộng sản cũng như bất cứ ai cũng phải chạy theo cho kịp đà văn minh tin học với tốc độ rất nhanh, càng ngày càng nhanh hơn. Càng chạy theo càng vỡ ra những cái ấu trĩ của đảng đă bưng bít lâu nay, chẳng cần ai tiết lộ. Người ta không chỉ nói chuyện của làng xă kế bên. Người ta nói chuyện của thế giới, cách nửa trái đất. Người ta nói chuyện làm ăn, chuyện bên trong nội bộ của đảng, chuyện không bí mật và cả chuyện bí mật, với tốc độ tương đương với ánh sáng.
***
Cái ǵ đến th́ nó đă đến. Đảng không thể măi măi bưng bít thông tin, nên đă dần dần mất quyền kiểm soát, khiến cho càng ngày càng có nhiều sự thật được phơi bày không thể chối căi. Các chế độ cộng sản ở Liên Xô và Đông Âu bị sụp đổ, đă lật tẩy những âm mưu cạo sửa quá khứ của các đảng cộng sản, trong đó có đảng cộng sản Việt Nam. Người ta lưu truyền những sự thật này ngày càng rộng lớn trong dân chúng.
Ở Việt Nam ngày nay, mạng lưới công an nhân dân đă dần dần tự tan ră. Các Thiếu Nhi Khăn Quàng Đỏ, Thanh Niên Cộng Sản không c̣n hết ḷng trung thành với đảng, để báo cáo những phần tử "phản động" trong quần chúng. Trong cuộc phỏng vấn với kư giả Evan Williams của đài truyền h́nh Úc Đại Lợi, nhà văn nữ Dương Thu Hương đă nói: "...chế độ dựa trên ṇng súng... chính quyền xây dựng trên sức mạnh... và hèn nhát của nhân dân. V́nhân dân không có thói quen đấu tranh với nhà nước. Tôi nghĩ rằng họ sẽ làm đủ mọi cách ti tiện nhất... để tồn tại được lâu để vơ vét". Qua nhận xét của nhà văn Dương Thu Hương cho thấy dân chúng c̣n yếu đuối, trong khi đảng cộng sản th́ cố níu lấy quyền lực để tiếp tục cầm quyền. Nhưng, quần chúng đảng viên càng ngày càng mạnh dạn hơn để chống lại thành phần chóp bu, giành lại quyền định đoạt số phận của ḿnh. Càng ngày, số lượng chống đảng càng gia tăng, tuy đối với khối đông đảo quần chúng, sức để kháng không thể phục hồi nhanh chóng, sau một thời gian dài đánh mất.
Tuy vậy, không chóng th́ chày, sớm muộn ǵ th́ quần chúng nhân dân cũng sẽ quyết định số phận của họ, không để cho đảng cộng sản măi măi cưỡi đầu cưỡi cổ, muốn làm ǵ th́ làm. Cuộc đột biến sẽ xảy ra và quần chúng nhân dân sẽ vùng lên để giành lại quyền làm người đă đánh mất từ bấy lâu nay.
-- Nguoi Tranh Dau (nguoitranhdau@hotmail.com), December 31, 2003
*** Khoảng gần 2 tháng nay và mới sáng nay, Chanel PBS (9) và 1 vài CH khác thuộc PBS.ORG tv có replay 1 episode về Ô NguyenQuyDuc từng sanh -dẻ ở Huế và khi Mậu Thân Tết 1968 VC-Hanoi tràn qua Huế giết hại dân lành đồng thời bắt cóc cha của Ô ta ra Bắc giam cầm nay Ô NQD trở về Huế- SaiGon và Hanoi thăm lại, đến khi về làng xưa thăng các ngôi trường cũ, Ô ta có hỏi thăm các thầy cô giáo chức mới hiện nay về các văn học sử và chiến tranh của VietNam th́ họ trả lời rằng họ O muốn và sợ các trẻ em biết -dược sự thật nên lịch sử chỉ dạy có 1 chiều (One side story) mà thôi và họ cũng sợ cách TRUY NHẬP qua Intenet nựa
Dến khi Ô Đức hỏi thăm các em học sinh, các em nói tiếng Mỹ rất khá và đại khái là O biết ǵ về chiến tranh VN nhưng được trường học chỉ dẫn là quá khứ nên biết nhưng hăY quên đi và nh́n vào tương lai?
Tuy nhiên, 1 số nhân vật trong cái episode này có lên tiếng rằng chúng ta phải cho các thế hệ mai sau biết được các tin tức 2 chiều chứ O như Đảng Hanoi ngày nay ém nhẹm tuyên truyền 1 chiều, có nghĩa là bảo sao biết vậy
Thưa các Ô Vẹm, các Ô có nói ǵ th́ cứ tự nhiên nhưng các người như chúng tôi th́ muốn nghe theo cụ Hồ đă dạy rằng: "Dân chủ 2 chiều, độc lập toàn quốc, thế là hạnh phúc thật sự, O bao giờ cấn dân chúng nói sự thật, v́ NhanDan là nồng cốt, trí thức O bằn 1 cụa phân của NhanDan, ăn rau ăn cỏ th́ cũng phải nhờ cục cứt của nhân dân hấp thụ vào nó mới được xanh tươi"
-- VC-GianÁc always :) (TrietGiaSJeduNET@aol.com), December 31, 2003.
Chung may cuoi vui qua ha, oi nhung nam 75 nam thi chay nhu con cho cup duoi. Dan toc Viet Nam chi ung ho nhung nguoi vi dong bao minh, vay chang nhe ho ko con chut gi o day long de thu nap chung may sao. Tao dang roi day, thang nao so chet ko ve nuoc bao loan thi vo day ma chui nhau. Con chung may ve nuoc thi vo Kham Chi Hoa roi con noi nang chi nua. Chung may thay vi an com tu thien se duoc an com tu, hahahah vui qua
-- anti_america's slavery (anti_stupid2005@yahoo.com), January 01, 2004.