Cuộc chiến tranh ngu xuẩn nhất trong lịch sử dân tộcgreenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread |
Nhà văn phủ nhận chiến tranhWednesday, June 02, 2004 9:17:32 PM - Ngô Nhân Dụng
NguoiVietOnline B́nh Luận
Ngô Nhân Dụng
Ngày hôm qua mục này đă giới thiệu bài tham luận của Dương Thu Hương mới được chuyển ra nước ngoài. Bản văn chúng tôi nhận được không ghi một tựa đề nào mà chỉ có địa chỉ nơi tác giả viết, là Hà Nội, Việt Nam; nhưng người đọc có thể đặt tên bài này là “Cuộc chiến tranh ngu xuẩn nhất trong lịch sử dân tộc”. Đó là một câu Dương Thu Hương viết, nhận xét về “cuộc chiến tranh chống Mỹ” mà đảng Cộng Sản Việt Nam đă phát động từ thập niên 1960 cho tới năm 1975.
Nhưng bài tham luận của Dương Thu Hương không nhắm mục đích phê b́nh cuộc chiến cũ. Câu hỏi chính của nhà văn tranh đấu cho dân chủ này là việc bắt bớ, giam giữ và đưa ra ṭa hàng loạt những nhà tranh đấu cho dân chủ, trong đó Dương Thu Hương bắt đầu với trường hợp bản kết tội của chính quyền cộng sản đối với sử gia Phạm Quế Dương.
Không cần giới thiệu, ai cũng biết khi tác giả Những Thiên Đường Mù viết về đảng cộng sản th́ bà không ngần ngại dùng các từ ngữ mạnh và sắc nhất để nói về những lời luận tội phát xuất từ ban Văn hóa, tư tưởng đảng: “Phi lư, phi pháp, phi nhân... vừa tàn bạo vừa đê tiện ...”. Nhưng nhà văn đặt một câu hỏi: Tại sao đảng Cộng Sản Việt Nam dám sử dụng lối đối xử “ngạo ngược”, mà không cần ngụy trang với bộ mặt đạo đức giả, dám “bộc lộ tính tàn ác phi lư một cách trắng trợn và ngạo ngược”? Dương Thu Hương trả lời ngay bằng một yếu tố, là đảng cộng sản tin tưởng tuyệt đối là họ mạnh, v́ họ có súng trong khi dân chúng Việt Nam th́ đă nuôi mối sợ hăi thâm căn cố đế. Từ đó, đảng cộng sản cũng tin rằng phong trào đấu tranh cho dân chủ ở trong nước rất mong manh và khó thành công.
Bài tham luận của Dương Thu Hương là một mũi nhọn để phá vỡ mối sợ hăi của người dân Việt Nam, một cách đóng góp cho cao trào đ̣i dân chủ hóa. Muốn giảm bớt nỗi sợ hăi phục tùng đó, Dương Thu Hương đă vạch rơ bản chất của cuộc chiến tranh Việt Nam, mà đảng cộng sản vẫn c̣n sử dụng với chiêu bài “cứu nước”. Khi kết án cuộc chiến tranh đó là “ngu xuẩn nhất trong lịch sử”, Dương Thu Hương góp phần giải cơn mê hoặc của những người c̣n sợ hăi, phục tùng đảng cộng sản.
Dương Thu Hương đă trở lại từ một nhận định của Lê Nin, nói rằng “chiến tranh là bà đỡ cho cách mạng ra đời”; bà đi xa hơn, rút ra một hệ luận của công thức đó là hiện tượng các đảng cộng sản trên thế giới đă dùng những cuộc chiến tranh kéo dài để đưa tới tinh thần “tôn vinh bạo lực và tâm lư ṭng phục trong dân chúng”.
Cuộc chiến tranh Việt Nam đă chấm dứt gần 30 năm, nhưng đảng Cộng Sản Việt Nam vẫn lợi dụng, “bắt buộc dân phải tưởng niệm cuộc chiến tranh này một cách liên tục”, mọi người phải “sống với cuộc chiến đă qua như sống với vị hôn thê”, phải nghe những bài hát, coi những vở kịch, những cuốn phim, theo chủ trương “ăn mày dĩ văng” như tựa cuốn tiểu thuyết của một nhà văn. Nhà văn c̣n dùng một h́nh ảnh táo bạo hơn: Chính quyền cộng sản mắc chứng bệnh ngủ với xác chết! Đảng Cộng Sản dùng thây ma của quá khứ để che chắn cho họ.
Gần đây ở miền Bắc California các tay sai của chế độ cộng sản Hà Nội đă làm đúng như Dương Thu Hương mô tả. Họ mời các sinh viên gốc người Việt Nam tới coi một cuốn phim về Điện Biên Phủ, cuốn phim có mục đích tuyên truyền cho chế độ cộng sản. Tất nhiên, các thanh niên Việt Nam, dù sống ở nước nào cũng lấy làm hănh diện khi coi cảnh người Việt Nam đánh bại quân Pháp. Từ niềm hănh diện đó, cán bộ cộng sản đă lợi dụng để đề cao công trạng của đảng! Trong buổi chiếu phim đó, không có ai nhắc nhở cho các sinh viên biết rằng chiến thắng Điện Biên Phủ là do ḷng ái quốc của dân tộc Việt Nam chứ không phải v́ nhờ có chủ nghĩa cộng sản. Dân Nga ngày nay cũng vẫn hănh diện về chiến thắng Stalingrad, mà lúc đó ông Stalin là người đứng đầu chính phủ Liên Xô. Nhưng dân Nga không bao giờ quên chế độ Stalin tàn ác bất nhân và tác hại cho dân tộc Nga như thế nào. Chính thành phố mang tên nhà độc tài này đă được đổi, lấy tên Volgagrad, để xóa bỏ trong trí nhớ người dân cái tên Stalin kinh hoàng khủng khiếp. Dương Thu Hương chắc đă chứng kiến những hoạt động đề cao trận Điện Biên Phủ trong khắp nước Việt Nam cho nên bà đă phải lớn tiếng tố cáo âm mưu của đảng cộng sản muốn lợi dụng cái thây ma chiến tranh cũ “tô son vẽ phấn cho vị thần hộ mệnh”.
Đảng cộng sản đă dùng ḷng tự hào dân tộc như một thứ “thuốc phiện của nhân dân” che đậy các tội lỗi về tham nhũng của chế độ. Nhưng, Dương Thu Hương cũng nhận xét, người dân không đến nỗi ngu quá và hèn quá, cho nên người dân Hải Hưng đă đổi tên đảng cộng sản thành đảng cộng đớp!
Nhưng đảng Cộng Sản Việt Nam hiện không có một lá bài nào để biện minh cho độc quyền chính trị kinh tế của đảng, vẫn phải dùng đến cuộc chiến tranh Nam Bắc làm bùa hộ mệnh. Nhà văn nói thẳng rằng cuộc “chiến tranh chống Mỹ” đó là “cơn binh đao đưa dẫn dưới ánh lửa của mưu ma chước quỷ!”. Bà viết: “Cuộc chiến tranh chống Mỹ không phải là cuộc chiến tranh cứu nước như mọi người (miền Bắc) ngộ nhận, đó là cuộc đụng độ giữa hai thế lực hiếu chiến”. Nguyên nhân cuộc chiến, Dương Thu Hương đă lầm khi gán cho chính phủ Mỹ có tinh thần “hiếu chiến” trong khi quân Mỹ chỉ đổ vào miền Nam Việt Nam ào ạt từ năm 1965, sau khi quân cộng sản từ miền Bắc xâm nhập dang đe dọa cướp được chính quyền ở miền Nam. Nhưng Dương Thu Hương cũng nhận thấy một nguyên nhân gây ra chiến tranh là “Đảng Cộng Sản Việt Nam được khích lệ bởi... họ Mao vĩ đại”, khi Mao Trạch Đông khuyến khích rằng Cộng Sản Việt Nam có thể được ghi tên vào lịch sử như “những chiến sĩ tiền đồn chống đế quốc Mỹ, ... cắm ngọn cờ hồng Mác Lê nin trên khắp địa cầu!”.
Đây là lần đầu tiên một nhà văn cựu đảng viên cộng sản vạch rơ tội lỗi của đảng cộng sản khi gây ra cuộc chiến tranh Nam Bắc ở thế kỷ 20 vừa qua, “biến giang sơn ông cha để lại thành chiếc cối xay thịt khổng lồ... tự lao vào như những đám thiêu thân trong một cuộc binh đao huynh đệ tương tàn chưa từng có trong quá khứ” của dân tộc. Dương Thu Hương cũng là người tranh đấu cho dân chủ ở Việt Nam lần đầu tiên chính thức, từ Hà Nội, kêu gọi nhân dân Mỹ hăy hỗ trợ nhân dân Việt Nam và các “lực lượng dân chủ mong manh đang bị chà xát ở Việt Nam”.
Trong mục này, ngày hôm qua chúng tôi đă nhắc tới những tiếng nói của Nguyễn huy Thiệp, Lại Nguyên Ân đứng lên chỉ trích sự lănh đạo văn nghệ của đảng cộng sản biến văn nghệ thành nô dịch. Những ư kiến của hai nhà văn trên vẫn c̣n là các cuộc tranh đấu bên trong chế độ, nhằm đ̣i hỏi chế độ phải tự cải thiện. Dương Thu Hương góp thêm một tiếng nói khác, trước ngày kỷ niệm Thiên An Môn, đánh thẳng lên chế độ. Bà phá vỡ các huyền thoại về chiến tranh của đảng Cộng Sản Việt Nam, với mục đích giải hoặc cơn mê và nỗi sợ hăi trong ḷng người dân Việt, để đồng bào chúng ta có thể mạnh bạo hơn trong việc đứng lên đ̣i quyền sống dân chủ, tự do. Nhà văn đă vạch mặt “những tên tiểu bạo chúa hoành hành trên cơi đất bùn lầy”, cho chúng ta một tín hiệu mới. Người dân Việt Nam không chịu chỉ tranh đấu trong ḷng chế độ cộng sản, mà c̣n muốn thay đổi chế độ đó một cách triệt để.
Ngô Nhân Dụng
-- nguoithaibinh (nguoithaibinh@yahoo.com), June 03, 2004
Nhung anh ban cong san nao hay goi VNCH hai ngoai la hay " danh nhau voi con ma qua khu " thi hay doc bai tren day roi chiu kho so vao gay cu minh.
-- Nhan Dan Tu Ve VNCH. (nhandantuve@VNCH.com), June 03, 2004.