Chưa "cởi mở", mà đă sướng!

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Chưa "cởi mở", mà đă sướng! « on: Jun 30, 2004, 10:12:12 AM »

-------------------------------------------------------------------------------- Bạn hiền,

Tôi muốn tṛ chuyện với bạn hiền về mấy điều bạn và tôi vẫn thắc mắc, mà bất ngờ tôi lại hiểu ra.

Này nhé, có một đêm nọ bạn hiền than phiền với tôi rằng "người Việt ḿnh sao khó hiểu quá". Tôi hỏi chứ điều ǵ mà khó hiểu. Bạn nói có hai điều.

Điều thứ nhất là: tại sao người Việt trong nước có vẻ dễ dàng hồ hởi trước những cú "cởi mở" lặt vặt của nhà nước? Nhà nước thỉnh thoảng "cởi mở" he hé một chút nhỏ xíu như cái lỗ kim, mà thiên hạ trong nước cũng lấy làm sung sướng, như thể được tự do ngập ngụa rồi vậy! Thậm chí, nhiều khi nhà nước chưa "cởi mở" ǵ cả, mà người dân đă thấy sướng rồi!

Điều thứ hai là: tại sao người Việt ở ngoài này, liều mạng ra đi để t́m tự do, mà khi được tự do rồi, th́ lại không chịu sử dụng nó, mà vẫn ăn nói, suy nghĩ như lúc chưa có tự do? Nghĩa là vẫn thậm tḥ thậm thụt, e dè trong lời nói, trong suy nghĩ, và trong hành động, như thể ở trên đầu ḿnh c̣n có cái ṿng kim cô của một ông nhà nước quyền lực vô hạn nào đó vậy!

Tôi cứ nghĩ măi về hai điều này. Thế rồi một hôm bất ngờ tôi lại hiểu ra. Xin thú thật với bạn hiền rằng tôi hiểu hai điều này v́ tôi nhớ lại hai câu chuyện, một chuyện do một người Nga kể, chuyện kia lại do một người Ư kể. Nghe họ kể xong, tôi chợt hiểu ngay về người Việt ḿnh, mà chẳng cần phải tư duy trừu tượng dài ḍng thêm nữa. Vậy bây giờ bạn hiền hăy thư thả nằm đấy, mồi một điếu thuốc, mà nghe tôi kể lại hai câu chuyện ấy nhé.

Chuyện thứ nhất do một anh bạn người Nga tên là Grigory Ivanich, kể cho tôi nghe tại quán cà-phê Forest Lodge vào năm 1985, lúc anh ấy mới đến Úc. Lúc ấy quán Forest Lodge c̣n ở Glebe, chứ bây giờ th́ không c̣n nữa, v́ đă đóng cửa năm 1989. Grigory kể như thế này:

Có một gia đ́nh nghèo khó và đông con. Hai vợ chồng và sáu đứa con cùng sống trong một cái nhà chỉ vỏn vẹn có một pḥng ngủ nhỏ bé. Những đứa trẻ ngày mỗi lớn, và căn pḥng càng chật hẹp hơn. Bởi thế, người cha mới t́m đến ông pháp sư nhiều quyền năng nhất xứ để kể lể sự t́nh và cầu xin được cứu giúp.

Ông pháp sư nói: "Với quyền năng của ta, không có ǵ là bất khả. Có điều là để nhận được một phép lạ không phải dễ dàng như nhận một món quà rẻ tiền. Tuy nhiên, ta không đ̣i hỏi nhiều ở những kẻ nghèo nàn như các ngươi. Ta chỉ muốn các ngươi biết cái giá phải trả để được nhận phép lạ chính là sự kiên nhẫn của các ngươi."

Người cha khốn khó trả lời: "Thưa ngài, nhà ở, thức ăn và tiền bạc th́ chúng tôi không có, nhưng kiên nhẫn th́ chúng tôi có thừa, bởi chúng tôi đă được rèn luyện trong khổ đau."

Ông pháp sư nói: "Vậy th́ tốt lắm. Để làm căn nhà của các ngươi rộng thêm, có ba bước cần phải được kiên tŕ thực hiện. Trước hết, ngươi ra chợ mua gấp hai chục con gà đem về nuôi ngay trong pḥng ngủ. Nhớ rằng phải cho chúng ăn uống đầy đủ, và đừng nhốt chúng trong lồng hay cột chúng lại, mà phải để chúng tùy ư đi đứng ăn ngủ bất cứ chỗ nào chúng muốn. Các ngươi phải ngủ chung với chúng, và tuyệt đối đừng bao giờ dọn phân của chúng. Cứ để nguyên như thế th́ phép mới linh ứng. Hăy kiên nhẫn chịu đựng trong ba tháng, rồi trở lại đây, ta sẽ hướng dẫn để thực hiện bước thứ hai."

Người cha về nhà và làm đúng như lời ông pháp sư căn dặn, dù số tiền mua hai chục con gà và thực phẩm cho chúng lớn bằng chính sinh mạng của ông. Ba tháng sau, người cha trở lại yết kiến ông pháp sư, và nói: "Thưa ngài quyền năng vô biên, chúng tôi đă thực hiện y như lời ngài dạy và chúng tôi sắp chết. Xin ngài hướng dẫn ngay bước thứ hai cho."

Ông pháp sư nói: "Tốt lắm, thật xứng đáng. Vậy ngươi hăy ra chợ mua gấp bốn con dê nữa rồi đem về nuôi ngay trong pḥng ngủ của các ngươi, cùng với hai chục con gà trước kia. Đừng trói cột chúng. Đừng dọn phân chúng. Nhớ cho chúng ăn uống thật đầy đủ, và các ngươi phải ngủ chung với chúng cùng hai chục con gà. Hăy biết rằng nếu một con vật chết đi, hoặc một người ra ngoài ngủ riêng một lần nào đó, th́ cũng đủ làm phép lạ thành vô hiệu. Hăy kiên tŕ chịu đựng thêm ba tháng nữa, rồi trở lại đây, ta sẽ hướng dẫn cho bước cuối cùng."

Người cha về nhà, làm đúng như lời ông pháp sư căn dặn, dù số tiền mua bốn con dê cùng ba tháng thực phẩm cho chúng lớn bằng chính sinh mạng của toàn thể gia đ́nh. Ba tháng nữa trôi qua, người cha dắt người mẹ cùng cả bầy con đến yết kiến ông pháp sư, và nói: Thưa ngài quyền năng vô lượng, chúng tôi đă thực hiện y lời ngài dạy và chúng tôi không thể sống thêm một giờ nào nữa trong căn pḥng thối tha, chật chội, nóng bức như địa ngục đó. Ḷng kiên nhẫn của chúng tôi đă thực sự kiệt quệ v́ đói ăn và mất ngủ suốt sáu tháng qua. Xin ngài đoái thương những bộ xương tàn tạ này và ban ngay phép lạ cho."

Ông pháp sư vui vẻ nói: "Tốt lắm, thật xứng đáng. Và đây là bước cuối cùng để phép lạ xảy ra. Hăy đem ngay đến đây cho ta hai chục con gà và bốn con dê ghê tởm đó, rồi về nhà dọn dẹp từ trong chí ngoài cho thật sạch sẽ. Sau đó, hăy ăn một bữa đơn sơ những thức dễ tiêu hoá, rồi đi ngủ ngay đừng chần chờ ǵ cả. Sáng ngày mai, hăy đến đây cho ta biết kết quả."

Những kẻ khốn khổ vội vă dắt nhau về nhà và làm đúng như lời ông pháp sư căn dặn. Sáng hôm sau, người cha hớn hở chạy đến báo cho ông pháp sư: "Thưa ngài công đức bất khả sánh, phép lạ đă xảy ra và quả là tuyệt diệu. Vợ con tôi giờ này vẫn c̣n ngủ say. Chưa bao giờ họ ngủ ngon như vậy. Tôi cũng thế, đêm qua tôi ngủ say một giấc không mộng mị. Căn nhà rộng răi, mát mẻ, thơm tho, dễ chịu làm sao! Xin đội ơn ngài..."

Và như thế, ai cũng được vui vẻ. Gia đ́nh đông con nghèo khó kia đă có được căn nhà rộng răi thơm tho, và ông pháp sư có được hai chục con gà và bốn con dê mập mạp.

Đấy, bạn hiền thấy chưa? Chuyện "cởi mở" ở Liên-Xô thời ấy có khác ǵ chuyện "cởi mở" ở Việt Nam thời bây giờ. Người Việt ḿnh cũng giống như người Nga, chứ đâu có ǵ lạ mà bạn cho là khó hiểu.

À, c̣n cái chuyện người Việt ngoài này đă được tự do mà vẫn sống như lúc chưa có tự do! Thật thú vị. Người Việt ḿnh cũng giống người Ư lắm đấy. Nhưng chuyện đó hăy để lần tới nhé. Bây giờ đă quá khuya rồi. Hút cho hết điếu thuốc, rồi ngủ ngon nhé, bạn hiền.

Ngọa Đàm (trích từ Tiền Vệ)

-- Nong bi dai' (vietnamcongsans@yahoo.com), July 01, 2004

Answers

Response to Chưa "cởi mở", mĂ  đĂ£ sướng!

Cau chuyen lam toi nho hoi con hoc sinh neu quen em nao ma duoc em cho nam tay la suong thay ong troi ,bay gio co vo roi mat cai cam giac do .Boi vay co cau mot mieng khi doi bang mot goi khi no ,hoi doi Thieu ,Ky xom toi co mot ong gia cu moi lan say ruou la ong ta ra duong het chui Thieu ,roi toi Ky roi toi My ,moi dau canh sat con khuyen ong ta ve nha ngu sau chan qua de mac ong ta muon chui ai thi chui moi mieng thi ve nha ngu ,toi nghi bay gio ong da qua doi roi ,neu ong ta con song ong ta se khong bao gio duoc say . Cai khac biet ngay xua va nay la the do . Ngay xua say de quen doi ,ngay nay say de vao tu ma choi.

-- thich du thu (toollovers@comcast.net), August 01, 2004.

Moderation questions? read the FAQ