Việt Kiều>Kiếm tiền khó nhọc dưới sự hành hạ của chủ

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Gần đây, đọc trên các báo thấy tràn ngập các bài viết về một bộ phận thanh thiếu niên ăn chơi, tiêu xài với số tiền lớn mà thấy đau lòng. Trong số đó có không ít thanh thiếu niên đang tiêu xài những “đồng tiền xương máu” do người thân từ nước ngoài gửi về. Nhưng nếu ai hiểu được rằng, để có những đồng tiền "Việt kiều" ấy, những người tha hương đang phải tủi nhục như thế nào...

Cuộc sống cực khổ không phải là một vấn đề lớn đối với người Việt, nhưng nếu bị xúc phạm đến danh dự thì không ai có thể chịu nổi. Ai đã từng một lần bị bố mẹ mắng đều hiểu được cảm giác buồn tủi là như thế nào. Tuy nhiên, những điều đó vẫn không thể so sánh với một lần bị “chửi” ở nước ngoài và “chửi” với những lời lẽ thô tục nhất mà ngôn ngữ có thể mang lại ở một xứ sở không người thân, không bè bạn.

Anh bạn tôi đang học cao học và trong dịp hè may mắn xin được việc làm trong một trường Đại học với công việc cắt cỏ, tưới phân hoá học, quét rác và tỉa cây với mức lương tối thiểu là 7USD/giờ. Một lần, trong khi tỉa cây, anh đã bị một gia đình người Mỹ mắng “You, bastard” (đồ con hoang).

Quá ngạc nhiên và chết lặng khi bị chửi, anh chợt hiểu ra là gia đình kia rất thích bụi cây trước cửa nhà mà anh đang tỉa. Nhưng anh càng ngạc nhiên hơn bởi bụi cây đó thuộc sở hữu của trường đại học và anh chỉ là người làm công ăn lương dưới sự chỉ đạo của người quản lý.

Sau đó, gia đình kia gọi điện cho người quản lý và nói là anh ta không biết làm việc. Cuối cùng, anh buộc phải nghỉ việc.

Khi kể lại câu chuyên này, anh bộc bạch: "Thật không thể chịu nổi khi bị chửi mà chỉ có thể cúi đầu cam chịu vì không thể làm gì khác được. Lúc này là lúc nhớ nhà, nhớ quê hương nhất và lòng tự ái dân tộc, niềm kiêu hãnh cũng đều phải dẹp qua hết bởi “tránh voi chẳng xấu mặt nào”. Nhưng càng về nhà thì càng tức và nhục nhã. Họ chửi mình nặng như thế bởi biết mình là sinh viên nghèo Châu Á. Nếu không phải vì những năm tháng học hành còn dang dở thì có lẽ cũng chẳng ngại ngần gì mà không mắng lại và mặc kệ chuyện đến đâu thì đến".

Trong một lần vào quán Việt Nam ăn phở, tôi đã chứng kiến cảnh hai thanh niên Mỹ da trắng mắng chửi chủ quán chỉ vì lý do bàn ghế bẩn. Hai thanh niên đó cũng đưa ra những ngôn từ mà có lẽ chỉ nên dùng với động vật hơn là con người và chủ quán cũng chỉ biết xin lỗi và nhận trách nhiệm về mình.

Tôi hỏi chuyện thì chủ quán nói, đa phần những khách vào ăn đều là người lịch sự. Tuy nhiên, thỉnh thoảng cũng có những vị khách luôn tìm cách gây phiền nhiễu. Những lúc như thế mới thấy tủi hận mà không thể làm gì được. Làm ăn ở xứ người thì “một điều nhịn bằng chín điều lành”. Tất cả cũng chỉ vì một tương lai cho chính mình và con cái mà thôi.

Chỉ có thể lâm vào hoàn cảnh của chúng tôi thì mới có thể hiểu được giá trị của việc được sống trên quê hương mình là thế nào. Nghèo một chút nhưng tinh thần thoải mái và không bao giờ phải chịu một nỗi nhục không biết bày tỏ cùng ai này.

Trên đây chỉ là hai câu chuyện nhỏ mà tôi đã được nghe và chứng kiến. Trên thực tế, mỗi người mỗi cảnh và mỗi người dù ở hoàn cảnh, địa vị nào cũng đều gặp những nỗi khổ riêng ở những cấp độ khác nhau và cách bị chửi cũng đa dạng và đau đớn khác nhau. Làm sai bị chửi là điều đương nhiên nhưng làm đúng mà vẫn bị chửi thì nỗi đau càng tăng lên gấp bội.

Ấy vậy mà những người Việt xa xứ vẫn phải chấp nhận. Họ chấp nhận là vì sao? Vì ai? Và vì cái gì? Tất cả chỉ bởi mình đang phải “tha phương cầu thực” ở nơi đất khách quê người và cao hơn là vì một tương lai cho mình, cho người thân ở nhà mà thôi.

Đối với anh bạn tôi thì dẫu sao vẫn còn nhẹ, anh vẫn có nhiều sự lựa chọn hoặc làm việc tiếp hoặc thôi việc và tiếp tục học. Sau khi học xong, anh có thể về nước với tấm bằng trên tay và bắt đầu sự nghiệp của đời mình. Sau này khi thành công không chừng cũng có lúc sẽ “chửi” lại cho hả giận (!?).

Đối với những người đã xác định lập nghiệp ở xứ người thì dù có phát triển đến đâu thì cũng khó lòng mà mắng chửi lại cho vơi nỗi giận được. Ấy vậy mà có những người đang sống nhờ vào tiền họ hàng gửi về ở Việt Nam lại đang tiêu xài một cách hoang phí, ngày đêm tiêu xài những đồng đô la trong các quan bar, sàn nhảy… Liệu họ có hiểu được nỗi lòng của những người đang vắt kiệt sức lực của mình ở nơi xa để gửi tiền về quê hương cho mình không?



-- (kid@yahoo.com), July 17, 2004

Answers

Response to Việt Kiều>Kiếm tiền khĂ³ nhọc dĂ½ới sự hĂ nh hạ của chủ

Kep phen a...chi co nhung thang ngu nhu con bo moi theo thang cong san..nhu chu may.. thoi ..con lai thi cot den di duoc cung di roi ...co chuoi ma bung ho no ho cung vui ..con hon la lam ma doi congsan.....chi nhung thang mandi moi ro nhu chu may ,,mieng mon noi thi vay ,,nhung tri oc chu mau lai nghi khac' ..caci con cac gi cung la usa a tot het''',,,,minh noi ma minh khong lam dung theo minh noi thi la 1 loai ia roi an tiep'' co the thoi thoi ...

-- Nong Duc Manh (vietnamcongsans@yahoo.com), July 17, 2004.

Response to Việt Kiều>Kiếm tiền khĂ³ nhọc dĂ½ới sự hĂ nh hạ của chủ

Việt Kiều kiếm tiền khó nhọc. Dung lam. Chi gium xu nao khong kiem tien kho nhoc ? Chi co xu Viet Nam may thang cong an cuop, an ban la khong kiem tien kho nhoc. Tui viet cong an bam ma khong biet nhuc ?

-- trbapi (trbapi@yahoo.de), July 17, 2004.

Response to Việt Kiều>Kiếm tiền khĂł nhọc dĂ˝ới sự hĂ nh hạ của chủ

xin lâp lai vai` câu chuye^n dda~ dda(ng trên bao tuôi? tre? ....tha (ng be´ go~ mo~ cho xe ba´n mi` bi dda´nh thê tha~m vi la`m mâ´t 25000 ddô`ng ....cô gai´VN ..phai? co*i? quâ`n ra cho tha(``ng Ddai` loan ro*` ddi´t . va co`n nhiêu` chuyên nu*a~ xay~ ra ha`ng ngay trên quê hu*o+ng VN nu*a~ .... cai anh sinh viên ddi ca(´t co? bi chu*i? vi cai tha(`ng my~ ddo´ vô ho.c mâ´t lich su*......2 tha(`ng My~ chu*i? ông chu? tiê.m VN vi do* bâ?n la` co´ ly´ cua~ ho. ngu*o*i` buôn ba´n chi? thi´ch tiê`n cua~ kha´ch ma` không tôn tro.ng kha´ch la`m a(n mât vê sinh .tha(`ng cha chu? tiê.m ddo´ co`n pha.m pha´p vi` do* ,mât vê sinh co´´ thê? gây bênh cho rat nhiêu ngu*o*i` vi` ddây la` qua´n a(n ......hieu chu*a KID

-- BACLIEU 2002 ( paltalk) (thomasph75@hotmail.com), July 17, 2004.

Response to Việt Kiều>Kiếm tiền khó nhọc dýới sự hành hạ của chủ

Anh Bac Liêu hảy vào đây mà đánh tiếng Việt. Đọc bài của anh nhứt mắt qúa.

Việt Fonts

-- Ke Si Bac Ha (ke_si_bac_ha@yahoo.com), July 17, 2004.


Response to Việt Kiều>Kiếm tiền khĂ³ nhọc dĂ½ới sự hĂ nh hạ của chủ

KSBH nay` tre~ hay gia` ma` sao kho' chiu. qua' dzay ???

-- MA CO HO CHI MINH (MoiRoHoChiMinh@damtac.net), July 17, 2004.


Response to Việt Kiều>Kiếm tiền khĂ³ nhọc dĂ½ới sự hĂ nh hạ của chủ

" Gần đây, đọc trên các báo thấy tràn ngập các bài viết về một bộ phận thanh thiếu niên ăn chơi, tiêu xài với số tiền lớn mà thấy đau ḷng. Trong số đó có không ít thanh thiếu niên đang tiêu xài những “đồng tiền xương máu” do người thân từ nước ngoài gửi về " ( Kid)

dĩ nhiên XH luôn có những trường hợp cá biệt , nhưng hầu hết VK đều pḥng ngừa trường hợp thân nhân xài tiền hoang phí nên đă có cách pḥng ngừa cả rồi :) câu nói trên chỉ xuất phát từ người không có thân nhân là VK thôi

" Nhưng nếu ai hiểu được rằng, để có những đồng tiền "Việt kiều" ấy, những người tha hương đang phải tủi nhục như thế nào... "

Ha ha ha ha

" những điều đó vẫn không thể so sánh với một lần bị “chửi” ở nước ngoài và “chửi” với những lời lẽ thô tục nhất mà ngôn ngữ có thể mang lại ở một xứ sở không người thân, không bè bạn. "

ha ha ha Boss nó chửi , th́ chửi lại nó . nếu nó nói F..you th́ nói lại F...off chỉ có đa số người dân VN trong nước mới không dám chửi cấp trên của ḿnh thôi ok

" Anh bạn tôi đang học cao học và trong dịp hè may mắn xin được việc làm trong một trường Đại học với công việc cắt cỏ, tưới phân hoá học, quét rác và tỉa cây"

đă học tới cao học , giáo sư đở đầu sẽ kiếm việc làm cho ḿnh trong mùa hè liên quan tới ngành học của ḿnh , làm ơn đi chú mày có NGU cũng NGU vừa vừa thôi , có dựng đứng câu chuyện cũng nên lựa chổ và lựa người " với mức lương tối thiểu là 7USD/giờ."

tiểu bang nghèo nhất của Mỷ cũng tră cao hơn đó chú sạo vừa thôi

" Một lần, trong khi tỉa cây, anh đă bị một gia đ́nh người Mỹ mắng “You, bastard” (đồ con hoang). "

chửi là phải, cây cỏ nhà người ta mà đi cắt , nó chưa bắn là may lắm rồi , về qùy trước bàn thờ thờ tổ tiên mà hỏi tại sao tiền nhân NGU qúa không biết dạy tôi nên người , tí nữa là tôi bơ mạng

" Họ chửi ḿnh nặng như thế bởi biết ḿnh là sinh viên nghèo Châu Á. "

biết ngay mà , thằng này là VN du học sinh v́ vă qúa ( đói )nên kiếm việc làm lậu , thêm nữa không rành phong cách sống của Bắc Mỷ nên mới rơi vào hoàn cảnh NGU như vậy

" Trong một lần vào quán Việt Nam ăn phở, tôi đă chứng kiến cảnh hai thanh niên Mỹ da trắng mắng chửi chủ quán chỉ v́ lư do bàn ghế bẩn. Hai thanh niên đó cũng đưa ra những ngôn từ mà có lẽ chỉ nên dùng với động vật hơn là con người và chủ quán cũng chỉ biết xin lỗi và nhận trách nhiệm về ḿnh. "

tầm bậy tầm bạ hết sức ,

thứ nhất tây đă thích ăn phở dĩ nhiên nó cũng thích cái khung cảnh hơi bẩn bẩn một chút của người VN nếu có ok

thứ nh́ nếu là tây ba trợn cũng không dám quậy như vậy bên trong 1 quán phở

thứ ba : c̣n nếu là khách khó tính th́ ở đâu cũng có thể gặp không cứ ǵ trong quán phở của VK , bán buôn th́ phải ch́u khách ok

Cuối cùng nếu là một tiệm phở thường xuyên có khách tây , nói thật cái nhà cầu của tiệm ấy c̣n sạch hơn cái pḥng NGŨ của Chủ tịch nước cộng ḥa xă hội chủ nghĩa VN

" giá trị của việc được sống trên quê hương ḿnh là thế nào. "

chu choa tính tuyên truyền cho dân vuợt biên hay sao , chỉ có Đảng Viên CS VN là loại NGU ba đời mà tin thôi ok

“tha phương cầu thực” ở nơi đất khách quê người "

các ông tai to nhưng óc nhỏ của cộng sản VN mấy chục năm nay vẩn tranh dành nhau cho con cái họ đi tha phương cầu thực như vậy đó

" Liệu họ có hiểu được nỗi ḷng của những người đang vắt kiệt sức lực của ḿnh ở nơi xa để gửi tiền về quê hương cho ḿnh không? "

ha ha ha ha ha ha đúng là kid đă bị nhồi sọ của cộng sản, và ăn phải bă của VK rồi ha ha ha

-- cayhuong (cayhuong@vietcong.ngu), July 17, 2004.


Response to Việt Kiều>Kiếm tiền khĂ³ nhọc dĂ½ới sự hĂ nh hạ của chủ

Chuyện chú em này kể cũng thú vị. Nhưng thật sự nếu thằng chủ đó là cán bộ, và chú em master gì đó là người làm thuê ở VN thì bảo đảm thằng cán bộ đó không chửi là đồ con hoang "bastard" đâu. Mà nó sẻ lôi cả giòng tổ tiên ba đời anh ta ra mà chửi, không chừng còn nhảy ra bụp vào mặt anh chàng ngớ ngẩn đó vài cái nữa.

Tôi từng về VN hơn 1 năm trước, có vài lần ghé vào 1 số chợ tính mua chút đồ, thấy có người đem hàng "dởm" ra mời mà lại còn kêu giá trên trời. Tôi không mua bỏ đi và không trả giá, họ lôi cả giòng họ ba đời tôi ra mà tru tréo. Nhớ lại mấy chục năm trước người việt nam ở ngoài chợ buôn bán đâu có thô bạo như vậy đâu. KHông lẻ theo đảng riết mà trở thành mất văn hoá như vậy? (nói theo người có học thì là mất văn hoá, nói trắng ra theo người bình dân là "mất dạy" đó).

Hành động đó so với cái câu "bartard" ở trên, có lẽ còn thậm tệ hơn nhiều. Chỉ người việt, với người việt với nhau, mà còn đối xử như chó với mèo, thì ngoại quốc nói chửi vào cái ngu của mình thì đừng cảm thấy tự ái làm gì.

-- Nguoi Tranh Dau (nguoitranhdau@hotmail.com), July 23, 2004.


Response to Việt Kiều>Kiếm tiền khĂ³ nhọc dĂ½ới sự hĂ nh hạ của chủ

Nguoi Viet Kieu goi tien ve cho con chau ho an choi toi thay chuyen do cha co gi dang trach vi tien do la mo hoi cua ho ,trai lai bon cong san chop bu goi con cai ho di du hoc ma sai tien nhu mot ong hoang ,mot dem 3-4 nghin dollars dieu do moi dang trach vi tien cua bon chop bu la tien an cuop ,boc lot cua dan ,sao nhung bon do anh ban khong dam neu y kien minh voi cac bon chop bu ?

-- thich du thu (toollover@comcast.net), July 25, 2004.

Moderation questions? read the FAQ