Thơ một đọc giả quốc nội gửi báo Lẽ Phảigreenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread |
Thư độc giả quốc nội.Xin gửi tới ban biên tập lời chào trân trọng!
Tôi là một độc giả mới tiếp xúc với báo điện tử này. Nhận thấy đây là một đóng góp của quư vị cho cuộc đấu tranh dân chủ hữu ích trong hoàn cảnh thông tin tự do, những quan điểm mới, đối lập rất khó tiếp cận với những ai c̣n quan tâm đến vận mệnh của tổ quốc hiện nay ở trong nước th́ internet là một giải pháp thực dụng và đơn giản. Tôi cũng chỉ mới biết báo gần đây, từ một người bạn đang định cư ở nước ngoài. Dù thời gian có hạn, chưa đọc được là bao, Nhưng đủ để tôi có thêm những thông tin rất bổ ích rồi cảm thấy yêu thích. Có lần đang mải đọc một tác phẩm của ông Bùi Tín th́ bất ngờ bị công an tới kiểm tra đến ngay sau lưng. Ơn trời, Tôi cũng kịp tắt trang web này. Thế đó, dù đọc truy cập những trang web bổ ích và nhưng vẫn phải lén lút v́ lư do an ninh. Cũng xin lưu ư đợt này ở Sài G̣n kiểm tra internet rất gắt gao. Nhưng không v́ thế mà tôi từ bỏ việc t́m đến những thông tin đấu tranh cho tự do.
Tôi xin giới thiệu,... (*), Một sinh viên đang học trong nước. Gia đ́nh tôi có cảm t́nh và trung thành với chế độ, bản thân tôi do nhiều lư do khách quan và chủ quan, nên trước kia cũng vậy. Rồi từ thực tế cuộc sống, Tôi nhận ra rằng: Chế độ cộng sản với một chính đảng độc quyền chuyên chế bằng sự dă man, tàn bạo và gian xảo, thực sự đă và đang huỷ hoại, đưa dân tộc Việt Nam chúng ta đến bần cùng và lạc hậu thậm chí có thể đi đến chỗ diệt vong (Tôi quan niệm đánh mất văn hoá dân tộc nghĩa là dân tộc diệt vong, ĐCS VN đă khiến dân tộc ta đứng trước bờ vực nguy hiểm đó!)
Thực tế, hệ thống chủ nghĩa xă hội đă sụp đổ trên phạm vi toàn thế giới vào đầu những thập niên 90 sau những khủng hoảng nghiêm trọng phản ánh bản chất của nó. Lịch sử và lư luận đă nghiêm túc chứng minh con đường XHCN chỉ dẫn tới đắm chim trong bùn lầy vực thẳm. Sự thất bại của hệ thống XHCN toàn cầu không phải là hậu quả của những ''sai lầm thuộc về hiện tượng trong xây dựng và quá tŕnh thử nghiệm chứ không phải bản chất của CNXH'' như tôi được tuyên truyền trên ghế giảng đường đại học. CNXH chắc chắn không phải ''tạm đi vào thoái trào''. Cách mạng dân chủ sẽ đào huyệt chôn nó để dành lấy sự sống, tự do dân chủ cho nhân dân thế giới như một quy luật tất yếu của thời đại!
Trớ treo thay, số ít nứơc XHCN c̣n lại, vẫn tồn tại ngạo nghễ - dù có thể chỉ trên h́nh thức -, thách thức lương tri của loài người. ĐCS VN vẫn chuyên quyền tàn bạo ngự trị trên sự thảm thương đến mông muội của quần chúng. Những ai c̣n lương tri nghĩ tới dân tộc, nghĩ tới dân chủ không thể không căm phẫn và thắc mắc tại sao? Và có thể có những câu trả lời.. những bài viết về vấn đề đó.
Trên tinh thần dân chủ và tự do đóng góp ư kiến của báo tôi xin được tham gia những ư kiến của ḿnh và chắc chắn cũng có thể nhiều người đồng t́nh, hoặc phản đối hoặc bổ xung thêm... Những hiểu biết và suy nghĩ, quan điểm của chúng ta được tổng hợp, phân tích, nh́n nhận từ nhiều ư kiến khác nhau, ngồi lại với nhau thảo luận trên cơ sở xây dựng và tôn trọng. Điều đó có ǵ lạ? Đích đến chung của chúng ta là một nền tự do, dân chủ thực sự cho Việt Nam, dám mong gác lại mọi bất đồng về t́nh cảm cá nhân, những nhận thức c̣n khiếm khuyết, Cũng như lỗi chính tả trong bài viết này.
Xin gửi một bức email tôi trao đổi với mấy ngựi bạn về vấn đề này. Nếu bài này được đăng tôi xin chịu trách nhiệm về nội dung.
1. V́ sao Đảng cộng sản Việt Nam vẫn giữ vững quyền lực chuyên chế độc đảng?
Ở cương vị anh, chắc chắn đă từng hỏi nếu ĐCS VN không ra ǵ, th́ tại sao đến bây giờ Liên Xô và Đông Âu sụp đổ nó vẫn c̣n tồn tại (chắc là c̣n khá lâu nữa, Em cảm tính đoán khoảng đến 2015-2025). Em cũng hỏi điều đó và tự lư giải như cũng đă trao đổi cùng anh. Hôm nay, em được đọc bài Nh́n lại ĐCS VN 30 năm sau ngày 30-4- 1975 (phần 2) của ông Nguyễn Văn Thế, em thấy rất hay nên email nay trao đổi cùng anh vài ḍng suy nghĩ trước đó của em về hiện tượng này.
Nếu ĐCS vẫn duy tŕ được quyền lực, không bị sụp đổ th́ hẳn là do chính nguyên nhân từ ĐCS nhiều hơn từ nhân dân, V́ nhân dân bây giờ chán ĐCS tham nhũng tham ô quá. Lư do của chủ quan từ ĐCS theo em:
- Đối với nhân dân, ĐCS nắm trong tay lực lượng sức mạnh, quân đội, công an, mạnh hơn nhiều so với sức phản kháng đối lập!, sẵn sàng đàn áp tàn bạo lực lượng chống đối. (phải t́m cách phi chính trị hóa quân đội, công an, có thể chính lực lượng này mới giúp làm cách mạng dân chủ được).
- ĐCS có vai tṛ và công lao giành độc lập dân tộc, lấy h́nh ảnh Hồ Chí Minh làm thần tượng và vinh quang đó làm biểu tượng. Tự nhận cho ḿnh chính nghĩa, Với tŕnh độ bực thầy về tuyên truyền, thủ đoạn và xảo quyệt, gian manh trong lừa bịp dân chúng, Chính sách mỵ dân, ngu dân bằng phương pháp xóa nḥa nhận thức về chính nghĩa, khiến nhân dân lầm tưởng.... ĐCS luôn cổ động khéo léo cho ḿnh, bưng bít dư luận, lừa bịp tư tưởng......
- ĐCS đạt được một số thành tích trong công cuộc đổi mới, Khiến dân chúng cho rằng tham nhũng, hủ hóa chỉ là hiện tượng, chứ không phải bản chất. Với tài lănh đạo của ĐCS, VN sẽ vượt qua khó khăn...
- ĐCS là một tập hợp đoàn kết, thống nhất, bảo vệ lẫn nhau. Có những mâu thuẫn nội bộ, phe cánh như thời Lê Duẩn, hay thời nay, th́ không phải là mâu thuẫn về con đường, đối kháng về chính trị như thời Góc-ba-chốp ở Liên Xô cũ, chính v́ vậy ĐCS đoàn kết và thống nhất vô cùng để giữ quyền lợi chính trị, Độc quyền lănh đạo, rút kinh nghiệm Liên Xô, ĐCS luôn cảnh giác về đa nguyên chính trị.
- ĐCS VN là một đảng trí tuệ nhất thế giới về yêu cầu chính trị. Một đảng chính trị, điều cần thiết của nó là nắm quyền lực, bởi lẽ ĐCS là một đảng gian manh nhất thế giới, chúng luôn biến đổi h́nh dáng, nhưng bản chất không thay đổi; những thay đổi uyển chuyển và khôn ngoan cho phù hợp với t́nh h́nh trong nước cũng như thế giới làm ĐCS sống lâu hơn (áp dụng kinh tế thị trường, hướng quan hệ với các cường quốc, hay đơn giản như vụ thả anh Quang, v.v). ĐCS cũng khôn ngoan không làm dân chúng đến nỗi phải ''tức nước vỡ bờ'' nhằm triệt tiêu tinh thần dau tranh, làm ư chí phản kháng trở nên nhàm chán, nhân dân bàng quan. Nếu nhầm tưởng ĐCS thay đổi về bản chất để dần tiến tới một đảng quốc gia, cho dân được tự do, dân chủ là một sai lầm tai hại, những thay đổi đó chỉ giúp ĐCS tiếp tục tham vọng độc quyền chuyên chế.
2. Nguyên nhân bên ngoài ĐCS
- Muốn một chế độ bị lật đổ th́ toàn dân phải đoàn kết, đồng thuận không chấp nhận chế độ đó, đứng lên lật đổ nhưng chưa có điều kiện do
Một bộ phận lớn dân chúng vẫn bị mê hoặc bởi chế độ CS, Đó là hậu quả của lịch sử khách quan cũng như nguyên nhân chủ quan, họ bất b́nh trước tệ nạn, tham nhũng bởi ĐCS nhưng vẫn tin vào chế độ này là lựa chọn đúng duy nhất, Họ không c̣n phân biệt được địch thủ, bị tuyên truyền và mê hoặc bởi ĐCS với chiến công cũ (đánh Pháp, Nhật, có ông Hồ là tiên là thánh sáng lập, chế độ tư bản người bóc lột người..v.v) Một bộ phận dân chúng đă nhận thức được bộ mặt thật ĐCS nhưng quá ít, chưa đủ thế và lực, cũng có lúc họ vùng lên đấu tranh (như ở Thái B́nh) nhưng chỉ để giải quyết những bức xúc nhất thời, cục bộ, địa phương... chứ chưa đồng loạt, và cũng chưa nêu ra mục tiêu giành chính quyền (Họ sẽ hô vang ''Hồ Chủ Tịch muôn năm'', ''ĐCSVN muôn năm'' và... ''Đả đảo tham nhũng'') Chưa có một phong trào, chính đảng xứng đáng cầm một ngọn cờ lănh đạo đấu tranh dân chủ khả dĩ thuyết phục và lay động nhân tâm, tạo nên phong trào mạnh mẽ. (Nhóm dân chủ chỉ là 'con tép', chẳng mấy ai trong nước biết đến họ, thậm chí cả trí thức, sinh viên) - Ảnh hưởng văn hóa Á Đông, với nền tảng là tam giáo (đặc biệt là Khổng Giáo) quá nặng nề (điều này em đă nhiều lần trao đổi, như cầu an, lo cho bản thân, ích kỉ, sợ hệ lụy về chính trị, lo làm ăn.. chấp nhận nhân nhượng để khỏi phiền phức. v.v... đó là tâm lư chung (chỉ khi nào tức nước mới bị vỡ bờ, nhưng ĐCS khôn ngoan ở chỗ không đẩy người ta vào chân tường, em thấy cũng khá tự do về tôn giao, làm ăn,..v..v)
- Trí thức và tŕnh độ của nhân dân c̣n kém (dường như tŕnh độ chuyên môn cũng như khả năng của người Việt vào diện.... kém nhất cua Đông Á) đă kém th́ người ta không đ̣i hỏi dân chủ ǵ cao xa, xa xỉ như ở phương Tây (có thể họ cho rằng là.... cần ǵ, hoặc tự do quá chớn, tự do cũng phải vừa vừa thôi chứ...v.v); bản thân em, Cho rằng ở Việt Nam là khá tự do... thỏa mái về làm ăn, học hành, tôn giáo, chỉ về chính trị là không tự do...,
- Hồ chí Minh là một biểu tượng về các đức tính tốt đẹp; nhân, lễ, nghĩa, trí, tín, cần, kiệm, liêm, chính v.v. trong nhân dân; nhân dân c̣n tôn kính, ngưỡng mộ, ĐCS c̣n tồn tại. Việc của chúng ta không phải hạ bệ thần tượng Hồ Chí Minh mà tạo hố ngăn cách giữa nguyện vọng dân chủ của nhân dân và tâm lư sùng bái cá nhân, hay lợi dụng h́nh tượng này.
- Giới trẻ, Động lực chính của cách mạng dân chủ, Chưa bao giờ tiều tụy, biến thái, lai căng và vô tâm, vô trách nhiệm với vận mệnh dân tộc như hiện nay. Không có giới trẻ chiếm đại đa số nhân dân quan tâm và hưởng ứng, cách mạng không thể thành công
- Một bộ phận không nhỏ nhân dân chịu ơn chế độ, cảm t́nh và trung thành tuyệt đối (2 triệu đảng viên, cựu chiến binh, thanh niên xung phong, công chức nhà nước, và gia đ́nh họ - đặc biệt ở miền bắc)
Cũng không thể không nhắc đến đồng bào Hải Ngoại và t́nh h́nh thế giới, theo em
- Đồng bào bên ngoài, lắm phe lắm phái (chắc chắn là thế, phe th́ chửi bới, phe th́ mềm mỏng vv...) không đồng thuận đoàn kết để tạo ra áp lực được cho CS.
- Dù đoàn kết (ví dụ đều theo ngọn cờ của TH chẳng hạn) th́ đồng bào HN chỉ đóng vai tṛ quan trọng chứ không thể quyết định trong cách mạng dân chủ. Điều đó phụ thuộc vào 78 triệu nhân dân trong nước.
- Một bộ phận lớn đồng bào Hải Ngoại trung thành với biểu tượng VNCH với ngọn cờ ba que, đấu tranh chống Cộng cực đoan, quy kết thù-bạn quá rơ ràng, khiến người Việt trong nước cảnh giác và lo sợ v́ biểu tượng Việt Nam Cộng Ḥa đă lỗi thời (bản thân người Miền Nam trước kia cũng không ưa VNCH, người Miền Bắc càng ghét)
- Cộng đồng hải ngoại góp phần chậm lại sự diệt vong của thống trị chuyên chế Cộng Sản ở chỗ chống Cộng một cách cực đoan.
(điều đó chỉ có lợi cho Cộng Sản tuyên truyền, giả sử bây giờ đấu tranh kiểu Nguyễn Hữu Chánh, hay tuyên truyền cho ''mục sư'' Quang (**), hay ra rả chửi bới ông Hồ (chết rồi th́ bới lên có ích ǵ) chắc chắn uy tín không tốt trong nhân dân trong nước, họ sẽ lầm tưởng đó là "phản động"
- Cộng đồng hải ngoại ngày càng bị ''phi Việt Nam'' và hoà vào quốc gia ḿnh đang sống, Như vậy coi như bị diệt vong về văn hóa. Họ không c̣n ray rứt và quan tâm đến thảm họa của Dân Tộc đang bị chết dần chết ṃn bởi chế độ CS.
(dù GDP tăng 10% một năm th́ cũng chỉ là ảo, 100 năm nữa chưa chắc bằng nước Mỹ bây giờ) cộng đồng Hải Ngoại sẽ coi ḿnh là người nước ''Anh'' nước ''Mỹ'' hơn là người Việt Nam, và tất nhiên mối quan tâm cho Việt Nam cũng tương tự... (đặc biệt là giới trẻ, chắc là mất gốc nhiều, ấy vậy mà cứ ra rả lên án Cộng Sản tuyên truyền văn hóa, biểu t́nh chống giao lưu, coi ti vi VTV4, theo em, chống Cộng không có nghĩa là chống văn hóa. Chống lại kẻ địch, mà lợi dụng được cái tốt, cái hay của họ, và hiểu họ th́ là điều nên làm)
Về t́nh h́nh quốc tế, Theo em
- Việt Nam là con tép, nhăi ranh; các nước lớn không thèm quan tâm
(phe XHCN đă sụp, Trung-Việt-Cu-Triều-Lào không thể gọi là một hệ thống, thống nhất và đe dọa thể giới TBCN được, họ không thèm bận tâm v́ không nguy hiểm với họ với tư cách một hệ thống chính trị - mà thực chất, TQ&VN cũng chỉ là những nước tư bản nhưng do một đảng độc quyền chuyên chế lănh đạo)
- Nếu họ t́m cách áp lực, cũng chỉ v́ ''ngứa mắt" chứ không phải là một nhiệm vụ mang tính phối hợp và thống nhất của hệ thống TBCN như trước. V́ vậy họ sẽ làm chuyện đó như là để giải trí (họ thực dụng, không việc ǵ phải tốn công sức)
- V́ chính sách thực dụng, Họ sẽ chạy theo lợi ích kinh tế, thương mại, và mức độ ảnh hưởng đến con tốt Việt Nam trên bàn cờ thế giới hơn là giúp sức cho việc lật đổ CS Hà Nội
- Trung Quốc thực ḷng muốn duy tŕ CSHN để làm em út, để lợi dụng và ảnh hưởng về lâu dài hơn là một chế độ Dân Chủ
- Hoa Kỳ muốn lật CSHN để rửa nhục, nhưng do theo đuổi chính sách thực dụng, Nên họ sẽ làm chuyện đó từ từ, đôi khi lại chạy theo sự thực dụng về kinh tế nhất thời (em dám chắc chắn Thượng Viện Hoa Kỳ sẽ không thông qua dự luật nhân quyền về Việt Nam do Hạ Viện biểu quyết)
- Chế độ CS như đă nói, càng ngày càng gian xảo, Họ sẽ biến chuyển thay đổi tích cực và ranh mănh, khôn lanh trong quan hệ quốc tế sao cho có lợi, duy tŕ độc quyền măi măi cho Đảng.
Đâu là câu trả lời cho bài toán dân chủ ở Việt Nam?
Trân trọng!
Một độc giả, VD
(*): mạng Ư Kiến(www.ykien.net ): v́ lư do an ninh, chúng tôi lược bỏ đoạn này (**): mạng Ư Kiến: ở hải ngoại, chúng ta đều biết rơ rằng trước và sau khi bắt mục sư Nguyễn Hồng Quang, các cơ quan truyên thông của Hà Nội mở chiến dịch vu cáo mục sư, không rơ tác giả đă có dịp tham khảo kỹ lưỡng vấn đề này hay chưa (xem: Tự Do Tôn Giáo - Tin Lành). Cần nhắc lại là xưa nay Hà Nội thường che dâu, thậm chí xuyên tạc cả lịch sử để biện minh, tự tôn sùng ḿnh; hăy xem các vụ án "gián điệp" mới đây, trước đây đă có "gián điệp" trong các vụ như "xét lại chống đảng", vụ ông Hoàng Văn Hoan trốn qua Trung Quốc...; điều đáng lưu ư là trước đây đa số đều có thái độ bán tín, bán nghi đối với các vu cáo của Hà Nội, c̣n ngày nay th́ chuyện "gián điệp" của Hà Nội chỉ là một tṛ hề trâng tráo; mong rằng những người ở trong nước không đến nỗi quá cả tin
-- Nam Kỳ Đồng KHởi (NAM_KY@CSNguNhat.com), August 16, 2004