việt cộng khuyến khích cán bộ tham nhũng: Cựu Bộ trưởng Vũ Ngọc Hải nói về những ngày ở tùgreenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread |
Cựu Bộ trưởng Vũ Ngọc Hải nói về những ngày ở tù
Trong buổi lễ kỷ niệm 10 năm đóng điện lưới quốc gia (đường dây 500KV) diễn ra mới đây, một trong những người được nhắc tới nhiều nhất là cựu Bộ trưởng Bộ Năng lượng Vũ Ngọc Hải. Cuộc đời của ông Hải là một "bi kịch lớn”. Ông đi lên từ một kỹ sư điện, qua phó pḥng, trưởng pḥng, phó giám đốc, giám đốc, tới thứ trưởng, rồi bộ trưởng, đóng góp không nhỏ cho công tŕnh thế kỷ - đường dây 500KV, nhưng rồi cũng chính v́ "thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng”, mà phải vào tù... Nhưng niềm vui lớn nhất của ông đó chính là đă từng được Thủ tướng vào tận trại giam gắn kỷ niệm chương và 28 bộ trưởng, thứ trưởng vào tù thăm nom. Ông nói: "Niềm vui lớn nhất của tôi là có nhiều bạn bè".
Những ngày ở trại giam
Chúng tôi tới thăm ông Vũ Ngọc Hải (ở số 6B Phan Đ́nh Phùng) vào một ngày cuối tháng 6. Trời Hà Nội nắng nóng. Mới buổi sáng mà ngột ngạt đến tức thở. Ông vận sơ mi, quần soọc, pha trà mời chúng tôi, nói rằng ông vừa chạy thể dục quanh Hồ Tây về. "Từ ngày về hưu đến giờ suốt ngày anh em nó cứ gọi lúc th́ đi nhậu, lúc th́ hội hè, chả có lúc nào hở ra...”. Rót trà mời chúng tôi, ông hồ hởi: "Tớ vừa ra đĩa VCD đấy nha! Để tớ mở cho mà nghe”. Ông mở máy. Giọng ca của NSND Thu Hiền vang lên: "... Ta ru đời, đời lại ru ta/ Cớ sao em lại vội trách đời...”. Đó là bài "Khúc ru đời”, cũng là tên album của ông.
- Thưa Bộ trưởng (à quên, thưa ông), ông về hưu năm nào?
- Tôi về hưu năm 1998, nhưng đến năm 2000 "anh em” họ mới phát sổ hưu. Đó là ḷng tốt của "anh em” ở Tổng Công ty Điện lực, Bộ LĐTB&XH và Sở LĐTB&XH Hà Nội. Nếu không th́ tôi sẽ bị trừ mất một năm (thời gian ở tù). Nói chung, thời gian tôi ở tù th́ Thủ tướng, Phó Thủ tướng rồi có đến 28 bộ trưởng, thứ trưởng vào thăm. Trong đó có phu nhân của Bộ trưởng Đặng Hữu và phu nhân của Bộ trưởng Bùi Danh Lưu.
- Ai là người vào thăm ông đầu tiên?
- Bộ trưởng, Chủ nhiệm Văn pḥng Chính phủ lúc bấy giờ là Đậu Ngọc Xuân. Tôi vào hôm thứ Tư th́ chủ Nhật ông ấy vào. Vừa gặp tôi, ông Xuân đă nói "cứ xử như ông Hải th́ tôi đi tù trước”.
- Thời bấy giờ có người nói rằng, khi vụ án xét xử ông c̣n đang tiến hành th́ đă có người vào Hoả Ḷ trước để lo "dọn chỗ” cho ông?
- Ngày ấy có ông Cường, phụ trách h́nh sự ở CAHN, rất thân với tôi nên đă vào Hỏa Ḷ trước để nói với ông Hoắc (Nguyễn Văn Hoắc - Giám thị Trại giam Hoả Ḷ - NV) "bố trí” sẵn pḥng: "Nếu ông Hải bị bắt ngay th́ phải bố trí một chỗ "tạm trú” cho ra tṛ một tư”. Nhưng họ không bắt giam tôi ngay.
- Thưa ông, khi thụ án tại trại giam Thanh Xuân ông được "bố trí” ở ra sao?
- Khi tôi nhập trại, ông Lê Minh Hương, khi đó là Thứ trưởng Bộ Nội vụ (nay là Bộ Công an), vào kiểm tra trại giam và cho "giải phóng” một cái trạm xá cũ để tôi vừa ở vừa tiếp khách. Cái trạm xá này một nửa nằm trong trại giam c̣n nửa kia nằm nhô vào khu tập thể của cán bộ trại. V́ hàng ngày khách đến thăm tôi nhiều, thấy để tôi tiếp khách ở trong bất tiện, nên anh em trong trại bố trí một pḥng gần pḥng làm việc của cán bộ trại giam. Đồng thời bố trí một phạm nhân phục vụ, cứ có khách đến đăng kư th́ họ lại gọi tôi lên pḥng đó tiếp khách, mà ḿnh tiếp không có công án ngồi kèm đâu. Nhưng pḥng đó chỉ tiếp những khách thường, bạn bè của tôi. C̣n từ Thứ trưởng, Bộ trưởng trở lên, lănh đạo trại bố trí tiếp ở pḥng tiếp khách của trại.
- Thế c̣n chuyện Thủ tướng Vơ Văn Kiệt vào tận trại giam để gắn kỷ niệm chương cho ông diễn ra như thế nào?
- 5 h sáng hôm ấy tôi đang tập thể dục ở sân của trại th́ có anh Cục phó về an ninh chạy vào bảo: "Anh Hải ơi, anh về mặc quần áo nhanh lên tiếp Thủ tướng vào thăm”. Tôi lên pḥng khách, Thủ tướng đă ngồi đó. Ông mang theo hai chai sâm banh, ba chiếc ly. V́ sợ trong tù không có ly. Tôi chào ông xong, ông đứng dậy nắm chặt tay tôi, hỏi tôi có khoẻ không, sinh hoạt ra sao. Trầm ngâm một chút, bất chợt ông hỏi: "Có biết v́ sao ḿnh vào không?”. Tôi bảo: "Tôi biết hôm nay đóng điện, chỉ không biết đóng vào giờ nào thôi! Nhưng tôi tin là đóng điện đă thành công”. Ông bảo: "Mấy hôm nay ḿnh mất ngủ, v́ lo đóng điện không thành công”. Tôi hỏi: "Thế c̣n tối hôm qua anh có ngủ được không?”, ông Kiệt nói: "Cũng mất ngủ v́... vui sướng quá!”. Sau đó ông gắn huy hiệu đường dây 500KV cho tôi. Thủ tướng bảo: "Anh là người đầu tiên được gắn huy hiệu này đấy”. Tôi hết sức xúc động, run run cám ơn ông. Ông tự tay rót 3 cốc sâm banh. Một cốc ông đưa cho tôi, một cốc ông đưa cho anh Hân (Giám thị trại giam - NV). Ông nâng cốc. Chúng tôi cùng chạm cốc với ông. Chúng tôi uống hết một chai. C̣n một chai Thủ tướng đưa cho tôi: "Ông cầm về pḥng mà uống”.
- Khi Thủ tướng vào gắn kỷ niệm chương cho ông các phạm nhân khác có được chứng kiến không?
- Khi Thủ tướng đến, trại chưa cho anh em phạm nhân ra, đến khi Thủ tướng về th́ anh em phạm nhân mới ra khỏi pḥng, họ c̣n giơ tay chào tôi, có người c̣n hỏi: "Bộ trưởng vừa mới tiếp Thủ trưởng à?”. Tôi bảo: "Bộ trưởng cái cóc ǵ!”.
- Nghe nói, sau đó Phó Thủ tướng Phan Văn Khải cũng đến thăm ông?
- Tết năm đó, anh Sáu Kiệt bảo anh Khải vào trại giam thăm tôi, nhưng anh Khải bận đi nước ngoài. Khi trở về, hôm đó tôi nhớ là ngày 3/2, anh Khải vào thăm. Anh đem hai chai rượu, nói: "Đây là của cơ quan tặng cậu”. Rồi anh lấy ra một chiếc áo rét bảo: "Cái này của tớ tặng Hải mặc cho ấm, v́ ở trong này rét lắm”. Anh c̣n rút ra một bao ĺ x́ đỏ: "C̣n đây là của vợ tớ ĺ x́ cho cậu !”.
- Phong bao ĺ x́ đó bao nhiêu tiền?
- Vài ba trăm ǵ đó.
(lời bàn: vài ba trăm ngàn VC, hay $$US . Tôi nghỉ vài ba trăm US Mỹ. VC sao chỉ chơi tiên Mỹ??). - Khi ở trong trại ông có phải lao động không?
- Tôi vào trại, nhưng ngày nào cũng tiếp khách. Thấy thế, anh em họ cũng ái ngại, bàn đi bàn lại, sau đó quyết định dọn bỏ một gara ô tô để làm chuồng gà cho tôi chăn gà. Tôi bàn với bà vợ là mua vài chục gà giống, thức ăn mang vào. Thế là hàng ngày tôi chỉ phải làm mỗi việc đi thả thức ăn cho gà, c̣n chuồng gà th́ Giám thị lại cử người khác hàng ngày dọn giùm. Cứ bỗ béo xong th́ anh em trong trại lại mang bán.
- Dù là đi thụ án nhưng ông được sinh hoạt trong điều kiện khá tiện nghi?
- Không thể bố trí ḿnh tôi một pḥng, nên giám thị trại đă ghép tôi với một ông khác nữa, hai gia đ́nh vào đó ăn cơm cùng. Thành ra hai bà vợ cứ mang gà, thức ăn tươi vào luôn. Tiện nghi như tivi hai gia đ́nh mang vào, có cả tủ lạnh đặt trên pḥng khách, thỉnh thoảng giám thị trại lại cử cậu phạm nhân lấy nước đá xuống cho ḿnh. Bia th́ thỉnh thoảng anh em nó mang cả thùng vào, để đầy trong tủ. Mấy "tay” cán bộ thỉnh thoảng tiếp khách mà thiếu rượu lại chạy xuống: "Anh Hải ơi, cho em xin chai rượu!”.
- Thế c̣n ngày ông ra trại?
- Tôi bị án ba năm tù, thụ án được một năm mấy ngày th́ được đặc xá. Thông thường, khi đặc xá mỗi phạm nhân phải viết bản tường tŕnh, trong đó phải viết "tôi đă nhận rơ tội lỗi”, nhưng tôi dứt khoát không viết như vậy.
- Thế không ai bắt ông viết à?
- Không. Anh em cũng biết nên thông cảm. Họ chỉ yêu cầu tôi viết là "tôn trọng quy chế của trại, tích cực lao động…”. Ngay như sinh hoạt phạm nhân, không bao giờ họ bắt tôi phải ngồi sinh hoạt với cùng các phạm nhân. Hôm ra trại, tôi mới hỏi thẳng ông Hân (Giám thị): "V́ sao trong các buổi sinh hoạt chung của trại, không thấy triệu tập tôi?”. Ông Hân bảo: "Th́ anh biết rồi c̣n ǵ”. Tôi cười: ”Thế tôi đoán nhé, sinh hoạt, các phạm nhân ngồi dưới đất, c̣n cán bộ trại ngồi trên ghế. Như thế, nếu tôi sinh hoạt mà các anh để tôi ngồi trên ghế cũng khó mà ngồi dưới đất cũng khó”. Thế là "anh em” cười. Nói chung là "anh em” đối xử với tôi rất tốt.
- Ông đă được cán bộ trại giam rất ưu ái. Có phạm nhân nào ghen gét, kiện cáo về sự ưu ái đó không?
- Trong quá tŕnh thụ án, ông Hân đă ưu ái bố trí cho tôi một chế độ hết sức đặc biệt. Chính tôi cũng có lần hỏi ông Hân: "Có anh em nào kiện cáo ǵ không?”, ông Hân bảo: "Không, tất cả anh em phạm nhân đều biết anh, nể phục anh, nên không có ai phàn nàn ǵ!”.
"Thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng"
- Thưa ông, ông có thể nói thế nào về vụ án của ông hơn 10 năm trước?
- Khi làm đường dây 500KV, trong một hội nghị về tổ chức cán bộ ở phía Nam, có người cho rằng, "chủ trương làm dường dây 500KV là chủ trương phiêu lưu, mạo hiểm, lăng phí tiền của Nhà nước. Lấy tiền của nhà nước để gây thanh danh cá nhân”. Chính v́ vậy mà cáo trạng truy tố tôi ở khung 1 (tức là cảnh cáo), nhưng mấy ngày sau đó cáo trạng đă đổi lại là có tội (khung 2, từ ba năm tù trở lên), dù nội dung không có ǵ thay đổi.
- Chúng tôi c̣n nhớ, tại phiên ṭa, Viện Kiểm sát buộc tội ông v́ đă kư vào văn bản giới thiệu một công ty "nếu có đủ điều kiện th́ cho dự đấu thầu”. Và ông có nói, đối với ai th́ tôi cũng kư giới thiệu như vậy?
- Việc của tôi th́ tôi cho là có người muốn "chơi” đường dây 500KV. Có lần thậm chí Thủ tướng Vơ Văn Kiệt cũng lo lắng nói với tôi: "Này, liệu đường dây 500KV có đổ không?”. Tôi báo cáo: "Anh cứ yên tâm, về mặt kỹ thuật đường dây 500KV dứt khoát không có vấn đề ǵ! Khó khăn nhất là việc bảo vệ an ninh cho nó”. Tuy nhiên tôi cũng đă suy nghĩ rất kỹ, trong trường hợp xấu nhất, nghĩa là đóng điện không thành công th́ chính tôi sẽ xin từ chức trước, chứ không đợi cấp trên phải cách chức. V́ vậy hôm đóng điện, anh Kiệt mang sâm banh đến nhưng rất hồi hộp, lo đóng điện không thành công. Bảy giờ tối đóng điện, nhưng năm giờ anh ấy đă đến. Anh Sáu ngồi chờ mà lo lắm. Khi đóng điện thành công, sáng hôm sau anh ấy vào thăm tôi ngay.
Công tŕnh thế kỷ
- Ngay từ khi xây dựng đường dây 500KV đă có ư kiến phản đối. V́ sao ông vẫn quyết tâm làm?
- Sau khi thủy điện Hoà B́nh làm xong th́ miền Bắc thừa điện, trong khi đó miền Nam lại thiếu điện. Tôi đă tính hoặc sẽ bán điện cho Trung Quốc, hoặc làm đường siêu cao áp để dẫn điện vào trong Nam. Việc thiếu điện ở miền Nam không phải là lỗi của bọn tôi, v́ khi sắp xây dựng xong nhà máy thủy điện Trị An th́ tôi đă bàn với Bộ trưởng Năng lượng Liên Xô là sẽ xây dựng thêm nhà máy nhiệt điện. Phía Liên Xô đồng ư là sẽ tài trợ vốn và đă cử người sang giúp, nhưng khi tôi tŕnh lên th́ lại không được duyệt. Một hôm, "Cụ” Mười (khi đó là Thủ tướng Chính phủ) chất vấn tôi: "V́ sao để Miền Nam thiếu điện?”. Tôi bảo: "Là do các anh không duyệt”. "Cụ” Mười chất vấn tiếp: "Các anh là ai?”. Tôi bảo: "Chính anh không duyệt!”. Nghe tôi báo cáo lại chi tiết "Cụ” Mười cười: "À lúc đó ḿnh mới là Phó Thủ tướng”.
Sau đó, anh Kiệt chủ tŕ cuộc họp Chính phủ, tôi tŕnh bày lại hai phương án trên. Anh Kiệt hỏi: "Ư anh nghiêng về phương án nào?”. "Ư tôi là nên đưa điện cho miền Nam”. Anh Kiệt lại hỏi: "V́ sao?”. Tôi trả lời: "Cả hai phương án tôi đều đă cho anh em khảo sát và làm luận chứng cả rồi. Trong khi chúng ta đang thiếu điện mà lại đi bán th́ về chính trị và kinh tế đều không ổn, rồi sau này ḿnh không bán nữa th́ lại bỏ phí đường dây. Trong quy hoạch đă có việc xây dựng đường cao áp trong vài năm tới, tức là việc xây dựng đường cao áp th́ trước sau ǵ ḿnh cũng phải làm, chỉ có điều nay ḿnh làm sớm hơn thôi. Mà tốt nhất làm đường dây 500KV là an toàn nhất”. Sau đó, anh Kiệt nhất trí phương án đưa điện vào miền Nam. Lúc bấy giờ chưa có cơ chế để Quốc hội thông qua, nên dự án sau đó được tŕnh Bộ Chính trị. Trong một cuộc họp của Bộ Chính trị, tôi tŕnh bày phương án đưa điện vào miền Nam, không có ai phản đối, chỉ duy nhất có ông Đoàn Khuê (khi ấy là Bộ trưởng Bộ Quốc pḥng) nói một câu: "Đường dây đi qua gần với Đắc Min, v́ thế phải tránh ở đoạn này”. Chúng tôi tiếp thu ngay.
- Và ông đă phải "vắt chân lên cổ” để làm?
- Khi nhất trí, Bộ Chính trị yêu cầu làm trong hai năm. Trước tết, Thủ tướng Chính phủ đồng cho ư làm, th́ tháng ba mới kư phê duyệt luận chứng, tháng năm đă phải khởi công. V́ vậy phải vừa thiết kế, vừa thi công. Nhưng tôi yêu cầu, bất cứ công tŕnh nào khi làm phải có thiết kế, phải huy động chất xám của cả trong nước và nước ngoài. Huy động tổng lực các lực lượng trong ngành, ngoài ngành như quân đội, nhân dân… tham gia. Với phương án đó trong phạm vi hai năm chúng tôi đă làm xong. Phải nói rằng, công tŕnh hoàn thành là nhờ có sự quyết tâm lớn của Thủ tướng Vơ Văn Kiệt, nên khi xây dựng được các bộ rất đồng t́nh ủng hộ. Ngay như vốn cũng rất thuận lợi. Hồi đó, mỗi tuần ông Hồ Tế (Bộ trưởng Tài chính) chuyển cho tôi mấy chục tỷ chứ có ít đâu. Chưa có công tŕnh nào lại thuận lợi về vốn như vậy. Nên chất lượng công tŕnh rất đảm bảo, đảm bảo chống chọi với băo cấp 12. V́ vậy 10 năm nay chưa có cột nào bị đổ hay gặp sự cố lớn.
- Trong khi làm đường dây, ông có gặp khó khăn ǵ không?
- Khi ḿnh đang làm đường dây th́ có một "cha” giáo sư Việt kiều ở Nhật viết một bài gửi cho tất cả Bộ chính trị, Quốc hội… nêu ba vấn đề: hai năm không thể xong; đường dây làm theo kiểu bước sóng nên sẽ không đưa điện được vào miền Nam; sẽ vượt dự toán rất cao. Tôi ra QH giải tŕnh: ba vấn đề đó chúng tôi đều đă có hướng xử lư: xây thêm các trạm bù để khắc phục bước sóng; tôi khẳng định hai năm sẽ làm xong, v́ không phải chúng tôi làm một điểm mà đồng loạt ra quân ở nhiều địa điểm. Và cứ 10km tôi cử một kỹ sư đi giám sát… Nhưng đến khi triển khai th́ chính "tay” giáo sư này lại về nước xin được tham gia xây dựng.
Ngôi nhà "t́nh nghĩa”
- Ông có thể nói đôi nét về cuộc đời ông?
- Tôi sinh ra ở Huế, hồi trẻ thích nhạc và họa. Tôi vẽ cũng rất khá, có hồi đă vẽ minh họa cho các báo rồi. Học xong phổ thông, Bộ Đại học triệu tập những người có tŕnh độ cho đi học nước ngoài. Năm 1955, tập trung chỉnh huấn, tôi được giao làm Chi trưởng một chi. Lúc đó, ông Lê Văn Giảng, Thứ trưởng Bộ Đại học phụ trách lưu học sinh nói với tôi: "Ưu tiên cho Chi trưởng chọn nơi học”. Tôi thưa: "Về nước th́ tôi chọn Liên Xô, c̣n nghề tôi chọn ngành công nghiệp”. Ông Giảng bảo: "Nếu thế th́ anh chỉ có sang viện Traiacốpxki học nhạc”. Thế là tôi đành đi Trung Quốc học ngành điện. Sang năm 1955, đến 1961 về nước công tác ở Cục điện lực. Khi chiến tranh, xuống nhà máy nhiệt điện Uông Bí. Làm 14 năm ở Uông Bí, từ Trưởng pḥng, lên Phó Giám đốc, rồi Giám đốc. Năm 1979, lên làm Phó Giám đốc Công ty Điện lực miền Bắc, sau đó lên Giám đốc rồi Thứ trưởng, Bộ trưởng. Phải nói rằng tôi cũng rất thông minh (cười), khi học ở Trung Quốc chưa bao giờ tôi bị điểm bốn (thang điểm 5). Khi thi nhiều học sinh Trung Quốc c̣n phải chép cả bài của tôi.
- Thưa ông, nghe nói căn nhà mà ông đang ở đây là do ngành điện lực làm cho khi ông ra tù?
- Ngày xưa tôi ở căn hộ khu tập thể Kim Liên. Khi đó Bộ Năng lượng muốn xây cho tôi một cái nhà. Tôi bảo: "Bây giờ các cậu xây nhà cho Bộ trưởng th́ anh em họ sẽ dị nghị”. V́ vậy tôi không đồng ư cho anh em làm. Sau này, ông Thủy, Giám đốc Sở Điện lực Hà Nội mới bảo tôi: "Anh khổ quá”. Thế là anh em họ mới giải quyết cho tôi một đám đất ở Láng Hạ. Nhưng mảnh đất ấy lại là nơi thành phố quy hoạch làm công viên Đống Đa. Thế là anh em mới cho tôi lô đất hơn 80m2 ở số 6 - Phan Đ́nh Phùng này, nhưng tôi chỉ lấy một nửa. Thực ra đây là một cái trạm điện. Có đất rồi, nhưng không có tiền xây nhà. Huy động măi được hơn 100 triệu, một số bạn bè của tôi ở miền Nam biết chuyện bay ra bảo bà Kim (vợ ông - NV): "Chị cứ xây đi, thiếu bao nhiêu bọn em góp”. Thế là xây được nhà hơn 300 triệu. Xây xong, hôm tôi được ra tù, anh em tổ chức đón linh đ́nh lắm, ô tô hàng đoàn đón về. Về nhà ngồi từ sáng đến chiều, anh em đến mừng, họ đi lục thấy chỉ có xác nhà không, thế là người th́ bỏ tiền mua tặng máy điều ḥa, người tặng cây đèn chùm… V́ vậy anh em mới nói vui nhà tôi là "nhà t́nh nghĩa”.
- Sau khi ra tù ông về làm cố vấn cho Bộ trưởng Bộ Năng lượng Thái Phụng Nê?
- Sau ngày ra tù, tôi được mời làm cố vấn cấp bộ cho ngành điện, năm 1998 th́ về nghỉ hưu. V́ thiếu mất một năm (tức là năm tôi ở tù) để tính lương hưu nên anh em thương t́nh, chờ cho tới năm 2000 mới làm sổ hưu cho tôi. V́ vậy nay tôi đang hưởng mức lương hưu chuyên gia cao cấp bậc hai: 8,0 (Bộ trưởng là 8,2 - NV).
- Con cái ông nay đều đă trưởng thành?
- Tôi có hai con: một trai, một gái. Cả hai đều đă có gia đ́nh riêng. Con trai đang làm việc tại một doanh nghiệp, c̣n con gái làm tại Bộ Quốc pḥng.
- Trong đời làm cán bộ của ḿnh ông thấy khó khăn nhất là cái ǵ?”
- Khó khăn nhất là làm sao tŕnh bày cho cấp trên hiểu được vấn đề và quyết định.
- Kể từ ngày ra tù đă có lần nào ông đi thăm từ đầu này đến đầu kia đường dây 500KV chưa?
- Chưa, mới chỉ đi thăm được từng đoạn. Có lần đi thăm, tôi cũng nói với anh em lănh đạo là nên luân chuyển chế độ trực cho anh em trực chốt, mỗi người một vài năm rồi lại về. Chứ cứ để một vài người đóng chốt triền miên th́ khổ, v́ nhiều nơi c̣n thiếu thốn, nhất là những trạm ở vùng sâu, vùng xa.
- Có nghĩa là hàng ngày ông vẫn trăn trở theo sát từng hoạt động của đường dây 500KV?
- Có lần tôi nói với anh em lănh đạo ngành điện là anh em nên tính đến chuyện làm mạch hai (đường dây 500KV thứ hai). V́ khi mạch một vào th́ đưa điện từ Bắc vào Nam và miền Nam lại đưa điện ra miền Bắc thành một sự giao lưu. Hồi đó công suất thế là lớn, nhưng với sự phát triển như hiện nay lại bé, nên phải thêm một đường dây 500KV nữa. Năm 2000, tôi vào miền Nam, gặp anh Kiệt, có mặt cả anh Hải (Hoàng Trung Hải, Bộ trưởng Bộ Công nghiệp - NV) và anh Hưng (Đào Văn Hưng, Tổng Giám đốc Tcty điện lực Việt Nam - NV), tôi bảo: "Các anh mà không lo mạch hai th́ đến năm 2006-2007 miền Bắc sẽ phải cắt điện rất lớn. V́ trước đây, dự kiến của chúng tôi là giai đoạn đó có thể đưa Thủy điện Sơn La vào phát điện, nhưng nay Sơn La c̣n lâu mới hoàn thành, nếu không có mạch hai, với tốc độ phát triển như hiện nay th́ miền Bắc buộc phải cắt điện luân phiên v́ thiếu điện trầm trọng. V́ một mạch không thể đáp ứng được yêu cầu”. Giống như trước đây, xây dựng xong thủy điện Trị An tôi đă tính phải xây nhà máy nhiệt điện Nhơn Trạch, thế nhưng đă bị "các cha” bác bỏ.
- Khi làm đường dây 500KV, ông là Bộ trưởng ông thích ǵ mà chả đựơc, nhưng rốt cuộc ông lại về với 2 bàn tay trắng. Bây giờ nghĩ lại ông có áy náy không?
- Không! Từ khi c̣n làm Giám đốc nhà máy nhiệt điện Uông Bí tôi cũng chỉ lo cho anh em thôi. Lên trên này cũng thế, chỉ lo cho anh em. C̣n khi làm đường dây 500KV cũng thế… Cũng chính v́ thế mà sau này anh em rất quư tôi.
- Nh́n lại cuộc đời ḿnh, cái được lớn nhất của ông là ǵ?”
- Cái được và cũng là cái quư nhất của cuộc đời tôi là tôi rất nhiều bạn bè, từ khi về ngày nào anh em bạn bè cũng gọi điện rủ đi chơi, đi nhậu. Mà không chỉ có bạn bè trong ngành đâu, nhiều bạn bè ngoài ngành lắm.
Đồng hồ điểm 12 giờ trưa. Bữa cơm trưa thanh đạm đă được bà Kim, vợ ông chuẩn bị xong.
"... T́nh yêu hai đứa chúng ḿnh bên nhau
T́nh yêu hai đứa bên nhau suốt đời...”.
Những nốt nhạc, lời ca vang lên rồi tắt lịm. Bên mâm cơm đôi bạn già nh́n nhau âu yếm như làm dịu đi cái nắng gay gắt của trưa hè Hà Nội.
-- Kẻ Sỉ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), September 25, 2004
MOI BAN BAM VAO LINK !...http://www.greenspun.com/bboard/q- and-a-fetch-msg.tcl?msg_id=00CH0o
-- Ho chi Minh Dam TAC (vietnamcongsans nuoi Heo nhieu qua'' @yahoo.com), September 25, 2004.
Anh Em Nhin Ky Xem Mat Cua May Thang CongSan Vietnam Giong May Con Thu khong ???.... Nong duc Manh ...Phan Van Khai ...V.v.. Cho nen tui No' co nhung Bo Oc
Cam thu' tinh..
khong co Oc Cua loai nguoi ..Cho nen xu dung toan la Suy nghi tinh cua Cam thu thoi...
-- Ho chi Minh Dam TAC (vietnamcongsans nuoi Heo nhieu qua'' @yahoo.com), September 25, 2004.
cai mat thang nay trong giong yeu quai trong phim TE THIEN DDAI THANH ....ihihihiih ddem doa con nit thi khoi? che
-- BACLIEU 2002 ( paltalk) (thomasph75@hotmail.com), September 25, 2004.
thang` nay` giong thang` bi. tuong Loan ban' vao` dau^`
-- Ma co Ho Chi Minh (MoiRoCSBipBomHoChiMinh@damtac.ngu.net), September 25, 2004.
Chuyện "Vũ Ngọc Hải " là chuyện "hoa nhài cắm băi cứt trâu" của chế độ CHXHCN .Đây là cách dùng người tài của chế độ CHXHCN .Những ai ngấm nghé làm ăn với bọn sán lải cộng sản th́ ráng đọc kỹ .
-- thich du thu (toollovers@comcast.net), September 25, 2004.
Bản mặt của anh Bộ Trưởng này trông giống anh Lê Duẩn nhẩy đúng là 1 thằng ăn trộm ăn cắp trông ra mặt đó cũng là lư do tại sao cần phải dẹp bọn Cộng Sản Ngu dốt đi cho dân nhờ.
-- (Cán_Ngố_Ăn-Dải-Dút@BBP.govt), September 25, 2004.
Hoan hô Kẻ Sỉ Bắc Hà . Chúng tôi thanh niên Việt nam yêu anh .
-- NguyễnLậtĐổĐộcTài (độctàicộngsảnsẻchết@inVietnam.now), September 26, 2004.
To hot heads:Công bằng mà nói, chúng ta nên phê phán vào cái sai, cái xấu. Không nên xuyên tạc hoặc đả kích vẻ bề ngoài. Người tốt hay xấu không phụ thuộc vào bề ngoài. Tôi nhớ cựu ngoại trưởng Mỹ warrent Christoppher cũng có vẻ bề ngoài rất xấu. Giả sử chính quyền CHXHCN chỉ sử dụng người qua bề ngoài thì mới đáng đả kích. Trong thời đại toàn cầu hoá, không nên phân biệt dù là chủng tộc, quốc gia, màu da hay diện mạo bên ngoài. Chúng ta sẽ không đồng ý nếu người da trắng ở Mỹ cũng có cái nhìn như vậy với người da màu và VK.
-- noi-thang (suytu@demo.com), September 28, 2004.
Công tâm mà nói :Ông cha hay ông thầy chùa mà vịn thang cho thằng ăn trộm leo vô nhà dân lương thiện ăn cắp th́ Chúa hay Phật cũng bỏ chúng xuống hoả ngục .
-- thich du thu (toollovers@comcast.net), September 28, 2004.
Công bằng mà nói ông Trương Đ́nh Tuyển Minister of Trade rất xấu trai, v́ cha sinh mẹ đẻ vốn thế, lại thêm tội hút thuốc lào, răng đen ś, nhưng tâm hồn trong sáng, rất có tài năng, đóng vai tṛ chủ chốt trong việc thương lượng với Mỹ để kư trade agreement. Ông này là người mở cửa Bộ thương mại vào tóm đường dây ăn hối lộ chạy quota dệt may xuất sang Mỹ tuần trước. Ông Tuyển sinh hoạt cực kỳ dân dă, VC đă từng uống cafe với ông này ở quán cóc ngơ Tràng tiền gần Bộ thương mại. Nói cho ngay, nếu tất cả các bộ trưởng và quan chức của VN hiện tại được như ông Tuyển th́ đất nước có phúc lớn.Anh em đừng xét đoán người qua h́nh thức bên ngoài. VC tôi rất xấu trai, chân vừa khèo, vừa ngắn, trán dô, mắt xếch nhưng đảm bảo với các anh em VC là một người lương thiện, không phải phường trộm cắp, thảo khấu. Hehehe
-- Viet Cuong ( Viet Nam Hung Cuong ) (wilson_beng@yahoo.com), September 28, 2004.
Tội thân tôi qúa ,hồi xưa sao mấy anh VC không chịu treo bảng "VC tốt" trước ngực để tôi khỏi bắn lầm v́ tôi cứ thấy VC là bóp c̣ .Tôi quá là tội .
-- thich du thu (toollovers@comcast.net), September 28, 2004.