Tổng trả lời các chú chống cộng hay chửi bậy

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Nói thật, là anh làm nghề dậy học. Anh cũng nói luôn là anh đếu ở Việt Nam để các chú phun shit cho nó đúng hướng.

Khi nhận học sinh, bao giờ anh cũng phải cho thi kiểm tra phân loại để xếp lớp. Anh phân nhóm các chú chống cộng ở đây thành hai loại: loại vô học, nghĩ và nói ngu như lợn và loại thứ hai, có lẽ không thuộc loại trên, nhưng cũng chưa biết gọi là cái ǵ, tạm gọi là loại không phải ngu như lợn. Các bác loại thứ hai th́ tôi sẽ trả lời sau.

Trước tiên, giảng giải cho loại thứ nhất đă. Nói thật với các chú là anh bận lắm, đếu có thời gian để giảng dậy cộng ích. Tổng trả lời nhanh các chú bằng một câu chuyện ngụ ngôn như thế này.

Trời mưa to gió lớn. Cái tổ chim trên ngọn cây cao bị gió hất văng xuống đất. Chú chim non run rẩy v́ mẹ chú cứ bay ṿng ṿng, không làm ǵ được để cứu chú. Có con mèo già ŕnh từ đă lâu. Nó rất muốn ăn thịt chú chim non, nhưng v́ trông thấy chú ướt lướt thướt, bẩn thỉu xấu xí, mèo già nghĩ bụng : có ăn cũng mất ngon. Nghĩ vậy, mèo già bèn đi đến, ra sức ấp ủ cho chú chim non, ḥng để chú khô lông đỏ da là sẽ chén thịt. Nhưng công của mèo già là công cốc v́ chú chim đă yếu lắm rồi. Chú run lẩy bẩy và sắp sửa từ giă cơi đời nầy. Mèo già chán nản bèn bỏ đi.

Có con ngựa đi qua, trông thấy t́nh cảnh của chú chim non. Nó nghĩ bụng : đă sắp chết th́ cho chết luôn. Nghĩ là làm, nó bèn ị một băi to tướng vào chú chim. Ai dè, v́ phân nóng khác nào tấm chăn, chú chim được ủ ấm và sống lại. Nó vừa ngoi ra khỏi đống phân ngựa th́ đúng lúc lăo mèo già đi qua. Lăo bèn ngoạm lấy chú chim, đem ra bờ ao rửa ráy và…chén thịt.

Lời b́nh của Mao Tôn Giả : Kẻ ỉa vào mặt ḿnh, chưa chắc đă là kẻ xấu!

Do vậy, các chú đừng có vội nghĩ anh là kẻ xấu.

-- Hoang Vietnam (simodt2001@yahoo.com), October 01, 2004

Answers

Response to Tổng trả lời cĂ¡c chĂº chống cộng hay chửi bậy

Phê b́nh Hoàng Ngọc Hiến của WJC đánh giá văn học hải ngoại

* Tạp ghi văn nghệ: Từ một " chuyên luận"

Nguyễn Mạnh Trinh, Con Ong 9/04

" Đọc văn học Việt nam hải ngoại " là một " chuyên luận của giáo sư Hoàng Ngọc Hiến trong chương tŕnh nghiên cứu của William Joiner Center năm 2000-2001 và là một văn bản được sự chú y của mọi người.

Đây là một nhận định của một trí thức từ trong nước viết về đề tài văn học Việt nam ở hải ngoại. Ông làm việc trong sáu tháng để viết chuyên luận này. Được biết ông là một giáo sư đại học , có lúc làm giám đốc trường dạy viết văn Nguyễn Du , là người có đầu óc thông thoáng và chủ trương đổi mới trong văn học và giáo dục.

Ông Hoàng Ngọc Hiến và ông Nguyễn Huê. Chi là hai người cầm bút ở trong nước được tuyển chọn để nghiên cứu về đề tài trên. Chính v́ sự tham dự của hai người này nên mới có sự việc ông Nguyễn Hữu Luyện kiện trung tâm WJC và Trường Đại Học University of Massachusetts.

Ông Hoàng Ngọc Hiến đă mở đầu chuyên luận của ḿnh như sau :

- Tôi đọc văn học Việt nam hải ngoại, không có thời gian để nghiên cứu. Có lần gặp nhà văn Tô Hoài, ông đưa cho tôi xem một cuốn sách và nói " Tôi mới mượn được bộ tiểu thuyết này, lời giới thiệu viết rất hay" lần sau gặp lại ông nói với tôi" Hóa ra người giới thiệu chưa đọc tác phẩm" Như vậy nghiên cứu mất thời giờ hơn nhưng có khi dễ hơn đọc v́ có thể chưa đọc mà vẫn có có thể viết được một bài nghiên cứu "rất hay " Tôi làm công việc đọc những tác phẩm văn học hải ngoại, những bạn đồng nghiệp am hiểu mảng văn học này làm cho tôi bản danh sách tối thiểu, tôi đên 1thư viện Yên Kinh ( đại học Harvard) t́m sách đọc, đi California kiếm những cuốn không có, tuy vậy vẫn c̣n thiếuà Từ những ấn tượng đọc tác phẩm nảy sinh nhiều vấn đề, tôi chọn những vấn đề đáng quan tâm nhất .. "

Như vậy , theo như ông mô tả, công việc khá giản dị. Danh sách tác phẩm có sẵn, cứ thế mà đọc rồi phóng chiếu ra, từ đời sống cá nhân thành sinh hoạt một cộng đồng.

Việc nghiên cứu đâu cần những người miệt mài theo doĩ từng thời kỳ, từng hiện tượng đáng quan tâm của gần ba mươi năm sinh hoạt văn học ở hải ngoạị .

Chi? cần đọc vài chục quyển sách là xong. Một điều lạ là ông nêu lên sự kiện viết giới thiệu mà không cần đọc mà vẫn hay. Chắc đó là một phương thức tốt có phải ? Theo tôi , một người cẩn trọng muốn viết giới thiệu phải đọc kỹ tác phẩm mà ḿnh lựa chọn để t́m ra được những cá tính nổi bật . Không biết như vậy có đúng không?

Tiếp theo , Ông Hoàng Ngọc Hiến lại viết : " Đánh giá một tác phẩm văn học hải ngoại, câu hỏi đầu tiên là giá trị văn học của nó ( nó có đáng là một tác phẩm văn học không?), không mấy ai đặt câu hỏi về tính chất hải ngoại của nó, hoặc đó chỉ là một câu hỏi phụ " văn học VN hải ngoại trước hết là văn học" có nghĩa là như vậy"

Tôi ngờ về sự chính xác của câu văn này. Trước hết là giá trị văn học, đúng rồi , nhưng chưa đủ, mà c̣n phải có nhiều yếu tố khác cấu thành văn học.

H́nh như ông Hoàng Ngọc Hiến có sự úy kỵ với những tính chất phản kháng của văn học hải ngoại th́ phải . Những từ ngữ như lưu vong , như di tản đă ngầm chứa một tính chất chống đối chế độ hiện tại .

Mà ông th́ muốn chỉ có văn học hiền lành thôi ,trong ngoài ǵ cũng là một. Hy vọng tôi không vơ đoán ? Nếu muốn làm rơ nét thời đại tính của văn học gải ngoại, làm sao không đề cập đến những sự kiện của thời thế cũng như lư do tại sao lại h́nh thành một cộng đồng lớn cả ba triệu người trên khắp thế giới. V́ đâu phải rời xa đất nứơc trong t́nh huống bất khả kháng. Đâu có ai muốn rời xa quê hương để định cư ở một đất nước phải bắt đầu làm lại cuộc đời với hai bàn tay trắng ?

Tiếp theo, là: "..Đă có sự thảo luận về cách gọi tên : văn học di tản, văn học lưu vong, văn học ngoài nước,.. Nếu như văn học di tản trước hết là văn học, văn học lưu vong trước hết là văn học, văn học hải ngoại trước hết là văn học, àth́ sự khác biệt giữa những tên gọi không đến đỗi quan trọng như ta nghĩ.

Trong văn học hải ngoại có mảng văn được gọi là " chống cộng " đối lập với mảng văn được gọi là " thân cộng". Tưởng chừng như có một vực thẳm giữa hai mảng văn học này. Nhưng nếu như sự đối sánh được đặt ra trên quan niệm văn học " chống cộng" cũng như văn học " thân cộng" trước hết là văn học, th́ sự đối lập vẫn c̣n nhưng nó bị lu mờ bên cạnh sự thống nhất của phẩm giá " đáng gọi là văn học.." Ông giáo sư Hoàng Ngọc Hiến sống ở hỉa ngoại có một thời gian ngắn nên h́nh như không nắm vững vấn đề và hơi nhiều tưởng tượng. Ở hải ngoại làm ǵ có mảng văn học " thân cộng " ,!!! Vài tờ báo in ở hải ngoại mà chính quyền trong nước hỗ trợ làm sao gọi là mảng văn học " thân cộng "được?

Đại đa số người cầm bút ở hải ngoại đều là nạn nhân của chế đô. Cộng sản th́ làm sao mà bạn với ke? đă hành hạ, đă truy đuổi ḿnh. Họa chăng họ là những kẻ mất trí ! Tôi có thể xác định một trăm phần trăm , ở hải ngoại không có mảng văn học nào gọi là " thân cộng " cả . Và như vậy, những cái mà ông giáo sư Hoàng Ngọc Hiến gọi là " đối lập" hoặc " thống nhất " chi? là những dẫn chứng không có sở cứ và chẳng thuyết phục được người đọc.

Ông Hoàng Ngọc Hiến thường nhắc đến những tác phẩm có tính cách tuyên truyền thường nhất thời chết yểu và những tác phẩm đề cập đến vấn đề chung muôn thuở của con người thường có giá trị lâu dài.

Tôi cũng đồng ư với ông một phần. Nhưng muốn thêm rằng đề tài cũng quan trọng như ng tài ba của tác giả mới là chính yếu để tạo vẻ hay đẹp cho tác phẩm. Ai dám nói những đề tài mà một thời được nhắc đến như Đức Quốc xă tàn sát người Do Thái, hay chuyện lưu vong của Alehsandr Solzhenitsyn, Milan Kundura,.. thơ của Joseph Brodsky, của Czeslaw Milosz ,.. không có giá trị lâu dài? Cái hay đẹp , cái tuyệt tác , dù là đề tài lưu vong , cũng là giá trị lâu dài vượt qua không gian thời gian để thành bất tử. Trong những tác phẩm mà tác giả chuyên luận đề cập đến có Đại Học Maù của nhà văn Hà Thúc Sinh.

"à Trong trạng thái vô minh của hận thù, con người ốbất kể người nào- bị xổ toẹt dễ dàng, huống chi kẻ thù, nó là súc vật, bị đối xử c̣n kém hơn súc vật. Và không chỉ kẻ thù. Con dao được giơ lên không chỉ để " chém cá " mà c̣n " bằm thớt" Sau đây là một cảnh trong tập hồi kư Đa.

Học Maù của Hà Thúc Sinh. Một đám tù đương đứng tắm " chuổng cời" cạnh giếng. Bỗng nhiên quản giáo Dương xuất hiện, nhanh quá không ai kịp mặc quần áo. Những người nhanh chân nhảy ngay đến những cái phuy đặt rải rác quanh giếng đê? giấu đi một phần thân thể .

Bùi Vịnh, chậm chạp khi ngó lại th́ không c̣n cái phuy nào cả, anh đành đứng yên tại chỗ và giơ tay bụm lấy " chim" . Quản giáo Dương bỗng mỉm cười ác độc.. " hắn hét bùi Vịnh.

Mày bỏ tay ra và giơ cao lên tao coi. Thân tù, Bùi Vịnh không thể nào làm khác hơn là tuân lệnh. Anh đứng giữa sân hai tay giơ cao . tồng ngồng như một con vượn. Tên Dương lừ một ánh mắt khinh bỉ rồi chửi, mày có thấy mày dơ dáng dại h́nh không? Mày phải nhớ rằng mày thua một con vật xét trên mặt tư cách. V́ con vật nó c̣n có cái đuôi, nó cón biết dùng cai 1đuôi để che giấu đinhững cái không đáng khoe ra .

Mày nh́n lại mày coị. Trong khi quản giáo Dương đang chửi mắngà thậm tệ th́ quản giáo Hồng àtừ nhà 2 bước ra phía giếng, không cần để ư đến sự có mặt của Dương, hắn hét mấy thằng tù đương lâm nạn

Mặc quần áo đi vào trong nhà tôi nói chuyện, Quản giáo Dương nh́n Hồng uất ức ra mặt, nhưng có lẽ quá rơ tính t́nh Hồng nóng nảy, lại mang quân hàm trung úy trong khi hắn chỉ là chuẩn úy, hắn đành hậm hực bỏ đi một nước. Khi thấy Dương bỏ đi rồi, Hồng quay lại đám tù cười cười nói một câu không ai ngờ

- Muốn tắm nữa th́ cứ tắm đi, nhưng đừng tắm truồng trước mặt nó. Thằng ấy nó mất vợ về tay ngụy các anh đấy .

Cứ giơ bà ra trước mặt nó, nó thấy lẫm liệt, nó lại liên tưởng đến chuyện xưa và đâm uất lên" (Đại Học maù, 1985, trang 443, 444) Đây là một trong những trang thê thảm nhất của văn học Việt nam."

Thú thực tôi chậm hiểu với cái ví von " chém cá " rồi " bằm thơt " của tác giả chuyên luận này cũng như câu kết " Đây là một trong những trang thê thảm nhất của văn học VN" .

Tôi thấy bất công cho Hà Thúc Sinhvề cái câu phát biểu hơi vội vàng này. Tôi nghĩ tác gia? Đại Học Maù đă rất trung thực khi mô tả sự kiện .

Những người đă ở tù cải tạo chắc không lạ ǵ với những hoạt cảnh trên . Có khi c̣n " dữ dội " và " thê thảm" hơn nhiều. C̣n bảo Hà Thúc Sinh cố t́nh để gây thù hận rồi đắm ḿnh trong trạng thái vô minh th́ có lẽ ông Hoàng Ngọc Hiến quá lời.

Không hiểu tôi có nhận định thiên lệch không? Một câu văn có nhiều ngữ nghĩa và người đọc hiểu theo nhiều cách. Đọc trong mạch văn vủa ông, nhiều khi tôi phải tự phân tích để suy đoán ra ư tưởng mà ông muốn gửi theo .

Tôi là một người yêu sách vở và luôn luôn nghĩ rằng những cuốn sách là những ông thầy chân thực và hữu ích nhất. Tôi bao giờ cũng muốn học hỏi và t́m sự lănh hội từ kinh nghiệm và tài năng của người khác. Và v́ thế nên tôi có một vài thắc mắc như đă nêu ở trên.

Chín người mười ư nhưng chân lư và sự thực chỉ có một. Tôi thắc mắc là để đi t́m được những kết luận khả tín. Và tôi cũng biết thêm một điều, nhận diện văn học hải ngoại không phải là công việc dễ dàng. Quá nhiều khía cạnh để nh́n ngắm, cần thiết nhiều thời gian để nghiên cứu và suy luận. Có nhiều khi cả đời người suy tư mà vẫn chưa hoàn hảo.

Huống chi là một ngày, một giờ , một tháng hay một năm? Nếu nghĩ đề tài này như một đơn đặt hàng theo nhu cầu th́ chắc chẳng c̣n lư luận nào để nói v́ đếm trang nhét chữ là xong. !

Nhưng nếu nghĩ người trí thức cón cái thiên lương trung thực và lương thiện th́ chắc sẽ phải khác. Sẽ phải hao tổn nhiều tâm huyết hơn và cái nh́n phải xuyên suốt hơn. Thật t́nh, tôi không dám sửa lưng một ai mà chi? muốn với ḷng thành của ḿnh biểu lộ qua chữ nghĩa để cầu mong đọc được những nhận xét chính xác và công b́nh

" DONG TAM HIEP LUC GIAI TRU CONG SAN QUANG PHUC QUE HUONG "

-- Ho Chi minh Dam tac (vietnam congsan nuoi-heo nhieu qua'@yahoo.com), October 01, 2004.


Response to Tổng trả lời cĂ¡c chĂº chống cộng hay chửi bậy

BÁC HỒ SỐNG MĂI TRONG QUẦN CHÚNG TA

Nằm giữa hai đùi Bác Hồ tui Râu ria lông lá cả một nùi

Mấy hôm không rửa sao mà thúi

Gặp nữ cán bộ Bác Hồ vui

Bác Hồ gặp lỗ Bác Hồ chui

Cửa ḿnh Minh Khai Bác cắm dùi

Sida lậu mủ Bác không tủi

Cắm đầu hối hả Bác xả xui

Chơi bời cho lắm Bác Hồ đui

Bao năm cách mạng Bác chẳng chùi

Thằng cu cộng sản mang bệnh hủi

Hai ḥn nâng đỡ cái dùi cui

Bác Hồ ta đó đầu đen thui

Bên chùm râu thối cứ nực mùi

Đỉnh cao trí tuệ tha hồ hửi

Bác Hồ sống măi trong quần tui

-- Ho Chi minh Dam tac (vietnam congsan nuoi-heo nhieu qua'@yahoo.com), October 01, 2004.


Response to Tổng trả lời cĂ¡c chĂº chống cộng hay chửi bậy

Câu Lạc Bô. Sinh Viênt Quốc Nội, 25/9/04 Thường th́ tin chính trị , dân chúng rất chú ư , nhưng với dân nước ta , thế giới chính trị của cộng sản tạo cho họ tiền lệ có từ thời Hồ , đó là tiền lệ vô cảm . Mọi người cùng biết trước kết quả hội họp , kết qua? chia xẻ quyền lực của cộng sản như đă sắp sẵn trên mâm , không mất ḷng nội bộ phe phái .

V́ vậy , đă là cơ quan cấp dưới của cộng sản như mặt trận tổ quốc , th́ Duyệt có tái đắc cử hay rớt cử , người ta đều thấy thiên hạ thật lạnh lùng , rất ít người đê? ư .

Và ở trong một thái độ thờ ơ với chính quyền của dân chúng , với sự kỳ thị mạnh về tôn giáo , lư lịch và cách chọn người tài xây dựng quốc gia dựa theo tiêu chí bảo vệ sự độc tài , lời kêu gọi của cái gọi là "mặt trận tổ quốc" xem ra nhanh chóng rơi vào quên lăng .

Bây giờ sự kiện Thứ trưởng Bộ thương Mại có bị lôi ra toà cùng với hàng trăm quota kư khống hàng dệt may qua Mỹ của ông ta hay không mới là vấn đề .

Tay thứ trưởng tên Dậu này là hàng thân tín của bên nhà vơ. Lê đức Anh , mạnh hay nhẹ tay với tên này sẽ quyết định cán cân quyền lực bên trong TW đảng .

Người dân cần biết thông tin này để làm ăn , sinh sống . Chứ thâm tâm họ không và có thể nói "vô cảm" trước lời lẽ kêu gọi nọ kia của bọn độc tài .

Đă độc tài th́ tham lam vô độ cho nên chẳng ai đoàn kết , chẳng ai đồng tâm hợp lực để nai lưng ra làm việc nuôi báo cô bọn du đăng chính trị ơ? TW đảng cộng sản và chân rết của bọn chúng .

" DONG TAM HIEP LUC GIAI TRU CONG SAN QUANG PHUC QUE HUONG " ********************************************************************** ****

-- Vietnam Congsan Nuoi Heo nhieu qua' (vietnam congsan nuoi-heo nhieu qua'@yahoo.com), October 01, 2004.


Response to Tổng trả lời cĂ¡c chĂº chống cộng hay chửi bậy

Àh th́ ra anh Hoang là anh Giáo đấy. Như thế tôi hy vọng có thể học được từ anh vài thứ.

C̣n tôi th́ làm một anh phu quét đường, gọi là Cleaner. Chổ nào dơ dáy, thiên hạ xả rác th́ chổ đó có tôi. Làm cái nghề này tuy có dơ dáy nhưng cảm thấy ḿnh một phần nào hửu ích cho xả hội, cho tha nhân. Tôi rất lấy làm hảnh diện v́ nghề đó, đem mồ hôi nước mắt cũa ḿnh để đổi lấy chén cơm. Nghề nào nghiệp đó, theo thói quen nghề nghiệp nên dù lên trên đây, tôi vẩn nghỉ ḿnh là cleaner. Tối ngày dọn dẹp những dơ dáy trên forum, có những chất dơ bám sâu vào con người tôi phải cố gắng tẩy rữa được bao nhiêu hay bấy nhiêu, c̣n lại tùy ư trời.

Trong thâm tâm cũa tôi, rất cảm phục những người gọi là nhà giáo. Từ thuở nhỏ tôi chỉ học chử xuyên qua ô cữa sổ cũa lớp học. Lơm bơm chử được chử mất.

Nghề giáo là nghề tẩy xoá cái tăm tối cũa con người. Cleaner là nghề tẩy rữa cái dơ dáy cũa con người. Hy vọng anh Hoang không khi dễ tôi mà vẩn thường xuyên tiếp chuyện với tôi, tôi sẽ đội ơn anh muôn đoi. Nghề nào cũng là nghề mà, miển ḿnh không đi làm nghề ăn cướp là được rồi.

-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), October 01, 2004.


Response to Tổng trả lời cĂ¡c chĂº chống cộng hay chửi bậy

"Trong thâm tâm cũa tôi, rất cảm phục những người gọi là nhà giáo. Từ thuở nhỏ tôi chỉ học chử xuyên qua ô cữa sổ cũa lớp học. Lơm bơm chử được chử mất." KSBH

Nói nhanh cho anh KSBH hiểu là VC coi nghề giáo cũng như mọi nghề. V́ vậy nhà giáo và anh cleaner VC coi trọng ngang nhau. Trước đây đi học, CNXH ra rả dạy rằng th́ là nghề giáo là một nghề cao quư. Cái đầu óc trẻ thơ của VC v́ thế cũng bị tiêm nhiễm theo, cứ tưởng thế thật.

Hóa ra không phải vậy! Sinh viên bây giờ mua được cả thầy, học dốt mà điểm cao, luận văn thầy làm hộ lấy tiền. Nói đơn giản như cún con nhà tớ đi học vỡ ḷng, nếu không quen biết th́ mất 5 vé ( 500 usd ) để vào trường tốt ( so called, hic.)

Lên cấp hai, tức là vào lớp 6, mất 7-10 vé. Cô giáo dạy ở lớp chính khóa th́ ít, bắt học sinh phải đi học thêm nhiều, để kiếm tiền. Con cún nặng 15kg cơng cái cặp đầy sách các loại 7kg, lưng c̣ng mang kiến thức, nhưng trong đầu loạn cào cào. Đấy là chưa kể các loại tiền phải đóng thêm, đầu năm nào cũng đóng tiền xây dựng trường ( ô hô, trường công phải do nhà nước xây chứ, v́ tớ đóng thuế thu nhập cho nhà nước mà ), mà chả xây thêm cái mẹ ǵ, đất đâu mà xây, cũng chả biết tiền đi đâu về đâu???!!!

Chuyện đơn giản vậy thôi, nhưng nó phá vỡ hết những điều tốt đẹp về nghề giáo. Không biết giáo Hoàng có biết những chuyện này không?

Cho nên làm một anh cleaner lương thiện và chuyên nghiệp, dọn đâu sạch đó th́ hơn đứt một anh giáo tồi, ăn tiền học sinh, ba hoa chích cḥe.

-- Viet Cuong ( Viet Nam Hung Cuong ) (wilson_beng@yahoo.com), October 01, 2004.



Response to Tổng trả lời cĂ¡c chĂº chống cộng hay chửi bậy

Cau chuyen van con tiep: Sau khi an thit chu chim xong, con meo nga ra chet. Thi ra...do cac bac biet tai sao ?...con ngua da an nham co dinh phan (shit)cua con khi dit do ( ten khoa hoc la Vietcialus communistus ). Ma con VC nay thi lai bi chu cua no (nguoi Trung Hoa) trong luc muon lay lai cai chuong khi de nuoi dua con moi de thu 20 cua minh cho an thuoc chuot TQ cuc doc ( loai ban o cho 500 dong mot ong, nhung theo truyen mieng thi co the lam chuot chet toi ba doi lien tiep: con nay an di tieu ra , con khac an vao chet...roi lai tiep tuc... ). Vay y nghia cua cau chuyen nay nho cac bac dien giai them...

-- Xman (DT@yahoo.com), October 01, 2004.

Response to Tổng trả lời các chú chống cộng hay chửi bậy

Anh con "hoang Việtnam" có ngon vô đây trả lời .

http://greenspun.com/bboard/q-and-a-fetch-msg.tcl?msg_id=00CPow

-- thich du thu (toollovers@comcast.net), October 01, 2004.


Response to Tổng trả lời cĂ¡c chĂº chống cộng hay chửi bậy

To Anh Giáo Hoàng,

Nếu anh nói vậy th́ chúng ta đă từng là đồng nghiệp, cùng được đào tạo dưới 1 mái trường sư phạm và cùng đứng trên bục giảng của mái trường XNCH. Anh biết chuyện ǵ làm tôi cảm thấy ân hận nhất trong đời của ḿnh không? Đó là chuyện đi làm thấy giáo ở chế độ XHCN, nhất là khi phải giảng dạy về các môn Văn, Lịch Sữ, Chính Trị và Địa Lư.

Dưới chế độ cộng sản, cho tới cái giáo án của anh cũng phải tŕnh, phải có trưỡng khối duyệt qua đế tránh cho các giáo viên truyền đạt tư tưởng ngoài chỉ đạo của đăng. Thậm chí chúng ta c̣n có giáo án mẩu, chỉ cần đem về chép lại thế là xong. Những ǵ chúng ta truyền đạt đến cho học sinh là những ǵ được nhào nặn ra từ chỉ thị của pḥng giáo dục, sở giáo dục hay bộ giáo dục. Chúng ta chỉ là những cái máy dạy, chẳng có 1 chút sáng kiến hay sáng tạo ǵ cả. V́ khi anh đưa ra 1 cái ư kiến ǵ lạ, bị hiệu phó, hay khối trưỡng dự giờ là anh bị phê b́nh ngay.

Chúng ta làm 1 công việc tội lỗi là dạy cho học sinh chúng ta nói láo, và hiểu sai về lịch sử, chính trị và kinh tế. Chúng ta đào tạo ra không phải là những con người có đầu óc suy nghĩ độc lập, tự biết dùng những giá trị chân chính để phân biệt đúng hay sai. Chúng ta chỉ ép học sinh chúng ta theo những đường lối, những tư tưởng mà đă được 1 thiểu số lănh đạo vạch ra và ép chúng ta đi theo. Chúng ta dạy con em chúng ta nói láo khi chỉ cho chúng phân tích các ḍng văn thơ nô dịch của chế độ. Chúng ta dạy cho con em chúng ta và tập cho chúng 1 thói quen và thái độ nịnh bợ để chúng có thể thăng tiến. Có bao giờ anh dám cho điểm 8, điểm 9 1 học sinh viết 1 bài văn nêu ra những mặt xấu của xă hội hay không? Có bao giờ anh dám cho điểm khá 1 học sinh dám mạnh dạn phê b́nh thơ của Tố Hữu chĩ là những ḍng thơ ca tụng nặc mùi nịnh bợ tới mức lố bịch hay không? Có bao giờ anh dám dũng căm chấm cho các em điểm khá khi chúng lôi thơ văn của HỒ CHi Minh ra so sách với những tho văn khác của những nhà thơ cùng tḥi để thấy rằng thơ của ông ta không có mang 1 chút tính nghệ thuật nào hay không. Lời lẽ th́ quá b́nh thường không chứa đựng 1 chút chiều sâu hay 1 chút h́nh ảnh nghệ thuật nào.

Anh có đủ can đảm chấp nhận 1 bài văn của học sinh khi lấy thơ cũa tú xương để liên hệ tới t́nh h́nh của xă hội chúng ta ngày nay hay không. Những ǵ người xưa nói cả trăm năm trước đây đang lập lại trước mắt chúng ta. Nhưng anh, tôi, những nhà giáo khác không đủ can đảm để chấp nhận.

C̣n lịch sữ, và chính trị rồi địa lư, đôi lúc anh có cảm thấy ngượng miệng khi năm nay sách lịch sữ nói thế này về Liên Xô, CHXH và những năm sau th́ lại nói khác đi không? Đă là lịch sữ th́ nó sẻ là bất biến, cớ ǵ mà nói lại theo đổi như chong chóng theo ư của các nhà lănh đạo?

Anh bạn ạ. Anh không nên cảm thấy tự hào là thầy giáo. Tuy chúng ta là những kỹ sư tâm hồn đào tạo các em nên người. Nhưng chúng ta đang là những kẻ tồi tệ dẩn các em đi sai dường lạc lối. Chúng ta đang đầu độc thế hệ trẻ của chúng ta 1 cách vô t́nh mà chúng không có thể làm khác được. Anh nghĩ rằng chúng ta đôi lúc có nên sám hối và cảm thấy xấu hổ v́ chúng ta đă thành những cái máy dạy để hướng dẩn các em 1 cách sai lạc hay không?

Trong đời tôi chỉ phục có ông thầy dạy môn văn lớp 12 của tôi. Ông ta giỏi lẩn hán văn và pháp văn v́ ông ta là giáo sư từ thời VNCH sót lại. Ông ta dạy tôi được 1 điều là nên viết văn và đánh giá sự việc 1 cách công b́nh, đừng tập thói nịnh bợ trở thành 1 người viết văn nô dịch. Ông ta phân tích thơ hồ chí minh và chỉ chúng tôi so sánh với những bài thơ khác 1 cách rơ rành minh bạch. Cuối khoá tôi đă đạt được điểm rất cao trong môn văn của lớp 12 của tôi. Khi đi thi tốt nghiệp phổ thông, tôi chọn bài làm là b́nh văn thơ của hồ chí minh. Đó là lần đầu tiên tôi được viết thoả thích và thật thà trong đời. Kết quả tôi được con 3 trong môn văn. Và là con 3 duy nhất trong cuộc đời học sinh của tôi. Điểm bài văn thấp nhất của mười hai năm học của tôi là 6 điểm. Tuy là bị điểm 3, tôi thấy nó xứng đáng vô cùng v́ đó là tôi đă viết đúng theo ḷng ḿnh và điểm 3 cũng xứng đáng cho 1 bài văn đi ca ngợi thơ hồ chí minh. Bởi v́ hồ chí minh tự đánh bóng ḿnh, tự làm huyền thoại về ḿnh, văn tho chẳng có ǵ đặc sắc. Nếu đem ra bàn th́ chỉ là những bài viết không có giá trị. Với 1 bài viết không giá trị về hồ chí minh, tôi thấy điểm 3 có lẽ đă quá cao rồi.

Thầy dạy văn của tôi đă qua đời, ông ta là 1 thầy giáo chẳng bao giờ được danh hiệu giáo viên dạy giỏi, giáo viên tiên tiến, giáo viên XHCN... nhưng trong ḷng tôi, ông ta là 1 giáo viên dủng cảm nhất trong đám máy dạy của hệ thống giáo dục xă hội chủ nghĩa. Tôi thật sự kính phục ông ta hết ḿnh v́ ông ta thật sự là ông thầy có lương tri, có trách nhiệm đă làm đúng chức năng người thầy của ḿnh.

Giáo viên chúng ta v́ c̣n trẻ tuổi, v́ c̣n muốn vươn lên có lẻ sẻ thiếu sự trung thực và dũng cảm đó. Chúng ta t́nh nguyện làm những cái máy dạy để đào tạo ra những cái máy nói, máy gật rồi tự đổ lồi cho xả hội và hệ thống giáo dục của chúng ta. Tôi đôi lúc nhớ lại những tiết bị dự giờ, phải đi đúng giáo án để được chấm khá để được thưởng, được khen, mà bây giờ cảm thấy ghê tởm ngay chính ǵ ḿnh nói ra. Không biết anh có đôi lúc cảm thấy như vậy không. Tôi nhớ lại lúc c̣n đi dạy mới thấy cái thân phận giáo viên của ḿnh nó rẻ mạt làm sao. Lương không đủ sống, chiều dạy th́ sáng phải đi bán hàng để kiếm sông thêm. Lúc đó (1990) tôi có tính nhẩm là lương giáo viên của chúng ta được khoảng 4.5 - 5 dollard ǵ đó 1 tháng.

1 lần anh bạn của tôi trên đường đi tới trường bị xe be chở hành đụng trúng, anh ta bị chấn thương sọ năo, tôi đưa anh ta vào bịnh viện đa khoa nhà bè. Anh biết họ đă đối xử với anh ta thế nào không? Họ cho anh ta nằm đó chờ mà máu trong lổ tai cứ chảy ra không ngừng. Tới lúc họ khám xong th́ tuyên bố phải đưa vào chợ rẩy. Mang ra tới xe cứu thương th́ bác tài mới hỏi nhỏ tôi xin tiền đổ xăng để có thể chạy đi. Tôi cảm thấy vô cùng phẩn nộ nhưng chẳng làm được ǵ đành móc túi đưa cho ông ta số tiền mới thu được khi bán bán khăn quàng đỏ của tuần đó. Tai nạn xảy ra 7 giờ sáng. 9 gị 30 hon mói vào tới chợ rẩy. 10 giờ 30 bác sĩ tuyên bố hết cứu. Thế là 1 giáo viên XHCN đi đời! Tôi lau xác cho anh ta mà oán hận các chế độ chó má tôi đang phải sống lúc bấy giờ. Những ông lớn th́ lấy xe con chở vợ đi chợ, đi hóng gió biển, c̣n xe cứu thương chở người đi cấp cứu, chỏ 1 thầy giáo lương chưa tới 5 dollard 1 tháng th́ lại phải xin t́m đổ xăng rồi mới chạy. H́nh như con người chúng ta đang đối xữ với nhau bằng t́nh súc vật th́ phải. Tôi sau đó dù yêu nghề dạy trẻ nhưng cũng xin nghĩ ngang v́ tôi không muốn tiếp tục làm những cái máy dạy vô nghĩa cho dù tôi không quản ngại mổi ngày ḿnh đi dạy đạp xe đạp hàng chục cây số để dạy dổ đàn em của chúng ta nên người và tôi cũng chẳng muốn có kết quả tương tự giống anh bạn của tôi, chết thảm thiết v́ sự đối xử bất nhân của xả hội cộng sản "tốt đẹp" này. Tôi sau đó th́ ra đi bán hàng rong ở vỉa hè đường phố mặc dù trong tay có bằng anh văn B,C, bằng tiếng quan thoại B, bằng vi tính khoảng hơn chục cái. Tôi cảm thấy ḿnh làm 1 kẻ bán hàng rong nhưng lại có lương tâm và sống thực, nói thật hơn là việc làm thầy giáo của ḿnh.

Cuối cùng tôi khuyên anh đừng dở tṛ làm chiếc máy nói, phát thanh ra những giáo tŕnh vô nghĩa trong đây. Bởi v́ những "học tṛ" trong forum này chẳng bao giờ sợ bị điểm kém mà nói sai đi quan điểm và niềm tin của họ. Họ sẳn sàng luộc những ông thầy thuộc dạng máy nói như anh 1 cách không thương tiếc ǵ anh bạn ạ.



-- Nguoi Tranh Dau (nguoitranhdau@hotmail.com), October 01, 2004.


Response to Tổng trả lời cĂ¡c chĂº chống cộng hay chửi bậy

MA'T DẠY
  • Đồ xưa truyền bá đạo nho
  • Đồ nay chỉ dạy viết tô đánh vần
  • Đồ xưa thông thạo tiếng tàu
  • Đồ nay lẻo mép lầu lầu tiếng anh
  • Đồ xưa đạo đức hiền lành
  • Đồ nay văn vơ đấu tranh sinh tồn
  • Đồ xưa luật pháp thượng tôn
  • Đồ nay điếu đóm cúi luồn cầu thân
  • Vô Liêm xỉ vô lương tâm
  • Là đồ mất dạy vô luân bất tài

    -- Ho chi Minh Dam TAC (vietnamcongsans nuoi Heo nhieu qua'' @yahoo.com), October 01, 2004.

  • Moderation questions? read the FAQ