Dân là chủ, là mẹ, là nướcgreenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread |
Dân là chủ, là mẹ, là nước
Đọc bài vẽ râu cho ông Nông Đức Mạnh của ông Ngô Nhân Dụng, bỗng thấy vui vui. Tất nhiên không phải vui v́ tưởng tượng ra cái h́nh của Ông Mạnh có cḥm râu. Dù quả thật mặt ông Mạnh mà có râu th́ quả "buồn mà cười", nhưng cái cười đă bị triệt tiêu ngay khi lại liên tưởng đến cái "buồn" cho cảnh đau đớn của mẹ con bà Nông thị Xuân và anh Nguyễn Tất Trung. Cũng không phải vui v́ "tự nhiên" nhận ra rằng nhân dân người ta đă biết những "chuyện ấy" hay sao! nhân dân đùa, nhân dân mỉa, cái này đă cũ. Nhân dân mà, họ muốn làm ǵ nghĩ ǵ mà chẳng được. Quyền của họ. Nhân dân khen ai, chê ai, dựng ai lên người đó nhờ, có đạp bỏ ai cũng ráng mà chịu. Đă bảo dân chủ , nhân dân làm chủ nó phải thế! Nhưng ở Việt Nam nhân dân chưa dựng được, chưa đạp được. Cứ phải bưng tai mà nghe, cứ phải che mắt mà nh́n, cứ phải ngậm miệng mà nói, mà phát biểu. Nhưng nhân dân đă biết như vậy là sỉ nhục! Vui mừng là v́ thế.
Nhân dân ḿnh họ biết sỉ nhục cho nên bây giờ trong hoàn cảnh của đất nưóc Việt Nam hôm nay. Mặt trận đấu tranh cho dân chủ đang diễn ra hàng ngày, từng giờ, từng phút, từng giây, dưới nhiều dạng khác nhau. Một người khó biết hết.
Nhân dân đă bị đảng CSVN và các bè phái khác sỉ nhục cả gần thế kỷ nay cho nên nhân dân chẳng thèm màng đến đưá nào lên đứa nào xuống. Nói như bà Dương thu Hương, là Nhân dân cũng chẳng thèm nghe và chẳng thèm nh́n. Nếu có bị ném vào trước mắt th́ cũng liếc qua như một phản ứng tự nhiên sinh hóa của cơ thể mà thôi. Những cái mặt mẹt hơi đâu ai rỗi hơi mà ngắm. Bà này không thuộc lớp trí thức có bằng cấp, Bà là sĩ phu. Bà ngồi bệt, ăn tống nói tướng. Nên nghe nó chạy, nó chói. Đă bảo lời thật mất ḷng là thế. Nói nho nói táo là trung ngôn nghịch nhĩ ấy mà!
Ai bắng nhắng là chuyện của họ ! Báo chí nhà nưóc thi hành bổn phận. Nhân viên báo chí th́ lo lắng, cố gắng không vi phạm lầm lỗi "tán mạng" phạm thượng nào đó, như đặt h́nh không đúng vị trí như Ông Bùi Tín kể. Phải tính để c̣n về nhà gặp vợ gặp con đă đủ bạc đầu. Chỉ c̣n những Ông chuyên gia ngoại quốc họ dùng kính hiển vi của họ chế tạo để xăm xoi bàn tán. Ông Nguyễn Minh Cần và ông Ngô Nhân Dụng không lạ ǵ cái uyên bác này của báo chí b́nh luận gia phương Tây. Cho nên hai Ông phê ngắn gọn rằng những cái nhận định ấy nó không có cái sự ăn trong máu, sát trong da thịt như người ḿnh, đồng bào ḿnh, th́ thế! Cũng chẳng rỗi hơi đâu mà bàn làm chi. Có bàn th́ phải bàn cách khác. Hai ông đă bàn rồi, không nói ở đây.
Ông Muời, Ông Một, Ông Khải, Ông Khiêu, Ông Kiệt, Ông Lực, Ông Mạnh, Ông Yếu, cũng chẳng khác ǵ. Cái đảng ấy, cái cơ chế ấy có thánh làm tổng bí thư, chủ tịch th́ cũng thế. Không chừng càng thánh càng tệ, hiểu theo cái quan niệm thánh của một số người nh́n về Ông Hồ. V́ rơ ra là thời Ông Hồ c̣n sống nắm toàn quyền tối cao, thật tệ hơn bây giờ. Xă hội, cơ quan quyền lực lúc ấy, và cả bây giờ, như là một thứ triều đại phong kiến nhà Nguyễn. Không ai được phạm húy. Nói ra một điều ǵ là cứ phải dẫn Bác đă dạy, Đảng đă nói.. Ước mơ vĩ đại là cái đài, cái xe đạp Phượng Hoàng. Bây ǵờ Đảng c̣n bày tṛ lố bịch đưa ông Hồ vào chùa chiền để thờ và phao lên rằng do nhân dân tự nguyện !!! Ở đền núi Yên Tử, trước khi lên đền An Sinh Vương trên cao, có cả cái miếu thờ Cô ǵ đấy người yêu Bác Hồ nữa cơ, ngay bên cạnh Bác. Thế mới tếu! Nhân dân đi qua cứ chửi ! Thậv là bố láo bố lếu ! Đây là âm mưu nhồi nhét để muôn năm trường trị. Sức mạnh của Đảng từ súng ống, nhà tù chỉ là phụ. Cái chính cốt lơi là ở những cái miếu "hoang" này ! Chứ không dưng một đám "vô thần duy vật" lại lập đàn Nam Giao, rồi để cho nhân dân "tự nguyện" xây chùa thờ Bác à !
Nhân dân ḿnh đă biết sỉ nhục nên chẳng ai thèm nghe những trích dẫn ấy nữa. Báo cáo chính trị chính em của mấy ông Yếu ông Mạnh, Ông Kiệt Ông Quệ th́ họ nói họ nghe. Đảng cố "tạo điều kiện" cho mọi người xôn xao bắng nhắng. Th́ cũng có chuyên gia bắng nhắng ! Nhân dân suy tính cách của nhân dân là cứ đ̣i lại quyền làm chủ của họ. Họ chẳng phân tích văn bản hiến pháp luật pháp để năn nỉ van xin Đảng cái ǵ cả. Nhân dân lót đường cho cái đảng này, hy sinh đóng góp tiền của xương máu cho cái đảng này đánh thực dân đế quốc, bây giờ nó phản nhân dân, ngồi trên đầu nhân dân, th́ nhân dân đang t́m cách hất xuống, có thế thôi. Nhân dân không nói không viết, nhân dân làm! Thái B́nh, Tây Nguyên, Nguyệt Biều, Hoà Hảo v.v Nói theo cách thơ đơn giản, bộc toạc của Ông Nguyễn Chí Thiện th́ đúng là:
Đảng là ḥn đá tảng, Đè lên vận mạng nhân dân. Muốn sống trong hạnh phúc yêu thương Phải t́m phương hất xuống !
Mà nếu nhân dân có nói th́ chắc chắn họ chẳng văn hoa, nhẹ nhàng khoa cử, nên hẳn nhiên có nhiều người không nghe được. Có những cái nhân dân làm, họ khiếp! họ chịu không thấu! Cái đó là tại họ, không phải tại nhân dân.
Ngày xưa cụ Nguyễn Trăi có dạy rằng "Lật thuyền mới biết dân như nước", nâng thuyền cũng là nước mà úp thuyền cũng là nước. Ngày nay nhân dân ta ước vọng, đ̣i hỏi dân chủ. Dân chủ đă trở thành giá trị căn bản cho mọi xă hội tiến bộ. Thước đo hạnh phúc. Nhân dân không ăn học khoa bảng nhiều nhưng người ta là con người với lương tri, thiên tính. Ắn cắp tiền của nhân dân, bồ hôi lao động của họ, họ đă biết, đă khinh huống hồ ăn cướp hết cả gí trị nhân phẩm!
Nhân dân miền Bắc người ta đă biết những vụ buôn người, nói là đưa đi làm công nhân lao động ở Đông Ấu, tốn đến bảy tám ngàn đô, nhưng trước khi đến nơi làm lao động, các cô, các bà đă bị chuyền tay làm gái trong một thời gian. Thân gái dặm trường, lạc nhà xa xứ, đành phải chịu! Có những cô v́ dùng quá liều lượng ngừa thai, thân h́nh chỉ c̣n da xám, xương gầy! Nát như tương! May mắn th́ đến được nơi, gặp được đồng bào tử tế giúp đỡ, c̣n không th́ lại bị thế lực toà đại sứ CSVN tại nơi kiểm sát, răn đe hù dọa, và bóc lột.
Những con người này chẳng cần ai phân tích dạy dỗ họ về tính ưu việt và đạo đức vô sản của cái Đảng CSVN nữa. Họ đang là những vị thầy về khoa nghiên cứu Đảng và Chủ Nghĩa Xă Hội! Họ là những bậc thầy của kinh nghiệm và "bất lập văn tự".
Đấu tranh dân chủ. Tức là cho dân và v́ dân, và trên hết phải là của dân từ dân. Như thế người dân là chủ động, là đối tượng. Thế nhưng trong những thời gian qua, ngoài những sự kiện nhân dân nổi lên đ̣i lại quyền cho chính họ, ta vẫn thấy hầu như các nỗ lực chính từ giới trí thức tập trung vào phân tích văn bản của nhà cầm quyền, đối thoại với cầm quyền, mà ít thấy có những nỗ lực tập trung để nói với dân. Có lẽ trừ trường hợp thượng tọa Quảng Độ và nhà tu Nguyễn văn Lư.
Xét trong quá khứ. Lấy Nhân Văn Giai Phẩm làm thí dụ. Ta thấy được sự thiếu vắng tính quần chúng. Những nỗ vận động, giải thích với quần chúng về ư nghĩa của đấu tranh quyền lợi của nhân dân, kết hợp nhân dân làm nền tảng trong tự do dân chủ, hầu như không thấy. Kết quả các là văn gia, văn sĩ đă bị cô lập và bị triệt tiêu.
Ngày nay có khác hơn là thêm được nỗ lực vận động dư luận qưốc tế. Dẫn chứng dư luận thông tin quốc tế. Đảng CSVN khôn ranh, một mặt lên án "dư luận quốc tế", một mặt gián tiếp thừa nhận nó. V́ đảng biết dư luận quốc tế thường có lợi cho họ. Dư luận quốc tế ở xa, thường quan tâm đến hiện trạng ổn định và giao thương có lợi. C̣n đời sống thật đến da thịt của nhân dân Việt Nam như Ông Dụng và Ông Cần nhận định, th́ không thể biết đến hoặc không cần biết đến. Họ cứ từ từ mà chê mà khen nào là đổi nới, bảo thủ. Được th́ họ hốt bạc. Không được th́ nhân dân khốn khổ này cứ è đầu è cổ ra mà gánh, năm này qua tháng khác! C̣n họ ở ngoài vẫn cứ chăn ấm nệm êm, dư giờ dư thóc nằm chờ cơ trời vận nước Việt Nam!
Nói như thế chứ nhân dân họ hiểu hoàn cảnh của những sĩ phu của họ. Đám cầm quyền cố tạo khó khăn đi lại, thông tin. Phương tiện thông tin đă bị kềm chế. Ai có uy tín với nhân dân, được nhân dân yêu quí th́ bị quản thúc chặt chẽ. Những người c̣n lại ở ngoài th́ bị khóa tay, khóa chân bởi hệ thống độc quyền thị trường. Giá cả thông tin, họ cứ lấy thật đắt. Lương bổng, hưu trí cứ để thật thấp, (dĩ nhiên là trừ những kẻ có quyền thế bổng lộc của Đảng th́ quá dư thừa, dư thừa hơn những người ngoại quốc nữa cơ!). Có muốn đi đây đi đó để gần cận, chan ḥa với nhân dân cũng khó khăn.
Vấn đề là làm sao trợ giúp phương tiện cho những sĩ phu này có thêm tí điều kiện để đi vào nhân dân khắp chốn. Mỗi người một ít, làm theo lối riêng cá nhân, hay tập thể cứ tùy. Làm như ông Tưởng Năng Tiến và anh em ở khắp nơi đă làm với ông Vũ Huy Cương. Làm như cụ thân mẫu ông Vũ thư Hiên đối với ông Nguyễn Trung Thành. Như vậy những sĩ phu của chúng ta sẽ bớt khoảng cách không gian với quần chúng. Nhất là họ ấm ḷng ấm cơi v́ biết sau lưng ḿnh vẫn có cả nhân dân khắp chốn, dù bị biệt giam cũng không thấy quạnh quẽ. Nghe tiếng không bằng thấy mặt. Nhân dân nghe tên bây giờ thấy cả mặt th́ vững tin ở nhau. Chẳng có tên bồi bút nào bôi nhọ, bôi bẩn được nữa. Bức tường nghi kỵ, ngăn cấm cứ thế mà đổ, Đảng có lấy đá, lấy sắt, lấy quyền lực từ ṇng súng của Mao, của Mác Lê cũng không xây lại được.
Nói tóm lại, bất cứ cái văn bản ǵ của mấy bố đảng CSVN, bất cứ ai có lên hay xuống hay bị "cơ tim", hoặc "cơ chim " [1], đều vô nghĩa với nhân dân hết! C̣n nó có ư nghĩa ǵ với ai th́ xin chịu. Có xóa cái ǵ đi vẫn cứ không ổn. Nhân dân chỉ muốn xóa đảng luôn. C̣n tử tế một tí th́ cho sinh hoạt b́nh thường chung với mọi người trong dân chủ đa đảng, pháp trị. Đất nước hôm nay cần như thế, và đây là sự đ̣i hỏi của nhân dân. Thực hiện theo th́ nhân dân mướn, không thực hiện th́ nhân dân sa thải.
Đất tạm dung ngày 28-3-Tân Tỵ, (21-04-2001) Nguyên Khả Phạm Thanh Chương 24 MacPherson Victoria Australia 610393181730
nguyenkhaptc@yahoo.com http://nguyenkhaptc.00author.com http://www.ykien.yucom.be/indexnk.html http://www.ykien.yucom.be/indexdt.html
-------------------------------------------------------------------------------- [1] Ba ông nhồi máu cơ tim, Một ông nhồi máu "cơ chim" bị về. (Ca dao mới Hà Nội nói về ba cán bộ chết đột ngột, và một ông đi thăm em út bị nhân dân bắt gặp nên phải về vườn.)
-- (Viet_Nam@Quê-Hương.govt), October 03, 2004
Nhung bai viet rat hay. Lam sao de pho bien cho nhan dan trong nuoc doc, xin chia se kinh nghiem
-- thanh pham (nanghonghoa@yahoo.com), October 03, 2004.