Ghi Vội Ngày 30 Tháng 4 Năm 1975greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread |
Ghi Vội Ngày 30 Tháng 4 Năm 1975 (CHXHCNVN->VN)104
Đúng 10 giờ sáng ngày 30 tháng 4 năm 1975, vừa khi nghe trên đài phát thanh ông Minh tuyến bố chờ đợi sự bàn giao chính quyền, Linh và bà chị hàng xóm đèo nhau trên chiếc PC chạy ṿng ṿng Sài G̣n. Vào khoảng 12 giờ trưa th́ Linh có mặt tại ngay phía trái, gần cổng ra vào của Dinh Độc Lập. Ở ngay đó cũng có một nhóm người đông đảo đang hồi hộp, ṭ ṃ, nghe ngóng, h́nh như để chứng kiến một chuyện ǵ rất ư là quan trọng đang sắp sửa xảy ra ..
Chuyện ǵ đến sẽ đến... với một đoàn xe motolova màu xanh lá cây, đầu xe tṛn tṛn, trông cũng hơi giống giống xe nhà binh mui trần. Đoàn xe chạy dài trên con đường tên Thống Nhất để tiến vào Dinh Độc Lập, hai bên đường th́ nhiều đồng bào ṭ ṃ đứng xem. Trên xe lố nhố những bộ đội mặc quần áo xanh lá cây, mặt mày ốm nhom, xanh xao, hốc hác, ḿnh quấn đầy những lá cây ngụy trang hăy c̣n tươi . Sau đoàn xe th́ có một vài chiếc xe tăng tiến vào Dinh với vài bộ đội đứng ngay cổng chỉ đường. Linh mục kích từ đầu đến cuối nào có thấy chuyện: "Xe Tăng ủi cổng sắt Dinh Độc Lập", thế mà trong phim VC lại có một đoạn đó. Linh nhớ một điều mà ghi sâu đậm nhất trong ḷng là ngay lúc đó có một câu nói của một thanh niên nào đó bất chợt thốt lên:
- Sâu bọ lên làm người ..
Linh và bà chị rời đường Thống Nhất, đi ṿng qua Ngă Tư Bảy Hiền th́ bất chợ đụng phải một đoàn quân bộ đội đi hàng hai với súng ống mang theo nhiều lắm. Dẫn đầu đoàn quân là ông bộ đội có lẽ là sĩ quan, tay cầm súng lục, miệng lúc nào cũng hét lớn:
- Việt Cộng tới, bà con ơi ... chạy ... chạy ...
Hai bên đường, đồng bào đứng đông nghẹt để nh́n chứ có thấy ai chạy ǵ đâu, nhưng đó là sự thật về những ǵ Linh nghe thấy. Đến bây giờ cũng không biết tại sao viên sĩ quan đó phải nói những câu như thế khi tiến vào Sài G̣n.
Đối với riêng Linh, ḿnh hiểu thế nào là CS qua những cuộn phim Chúng Tôi Muốn Sống, qua những tội ác của CS để lại trong ngày Tết Mậu Thân, và qua những tấn công của CS vào Mùa Hè Đỏ Lửa. Biết th́ biết như thế, nhưng ḷng lúc nào cũng tự an ủi ḷng là bây giờ ḥa b́nh rồi, không c̣n chiến tranh, chết chóc, VC cũng là người Việt, cùng chung máu mũ, chắc không đến nỗi nào, nên lúc đó tâm trạng buồn vui lẫn lộn..
Rồi một tháng, hai tháng, ba tháng lặng lẽ trôi qua, Linh, cả gia đ́nh và bạn bè mới thắm thía thế nào là CS ... Linh không ngờ những cán bộ CS vô giáo dục với một người già 73 tuổi là nội của Linh bằng câu hỏi trỏng:
- Bà ǵa bao nhiêu tuổi ??
Thế rồi chính sách trả thù xảy ra vào giữa ban đêm:
- Gia chủ nhà số 33, bật đèn lên, mở cửa ra.
Rồi có người bị dẫn đi biệt tăm biệt tích. Rồi đến chính sách cải tạo, kinh tế mới, đánh tư sản mại bản, thanh niên bị bắt đi xung phong, làm thủy lợi ... làm hàng triệu gia đ́nh tan nát. Vợ mất chồng, con mất cha, mọi người ta thán nhưng không ai dám mở miệng. Chỉ cần nói sai một tiếng là vào tù. Tương lai đất nước tối đen như mực.
Con người ta có thể nghèo đói chỉ ăn 1 hay 2 chén cơm mỗi ngày để sống cũng không sao, nhưng mất tự do, không được nói những ǵ ḿnh muốn nói qủa là qúa tàn bạo, chỉ c̣n một cách là vượt biên, vượt biển.
Thế rồi sau 2 năm 7 tháng, gia đ́nh Linh vượt biên đúng 13 người trên một chiếc ghe chạy bằng máy đuôi tôm cầm tay. Ngay tại cửa biển vào đêm tối gần trạm công an th́ ghe bị mắc phải lưới giăng cá vào cái bánh lái, đành phải cắt đứt lưới của người ta.
Mới ra tới cửa biển Sông Đốc, nước biển tràn vào lu nước ngọt, đă biến nước thành lờ lợ, ba Linh quăng lu xuống biển luôn, Linh tiếc hùi hụi, thà là uống nước lờ lợ c̣n đỡ hơn chết khát.
Nói ngay, lúc ở cửa biển rất là căng thẳng. v́ ghe bị sóng lớn làm ngập nước, 4 chị em phải thay nhau tát nước, vừa tát vừa khóc v́ tưởng ḿnh sắp chết. Một người em của Linh sợ hải, đă kêu lên "phải quay trở lại", lúc đó ba Linh cương quyết:
- Thà là chết dưới biển c̣n hơn chết trong tù CS. và thuyền trưởng (ba) ra lịnh: - Vừa tát nước vừa ca kinh thánh
Thế là anh chị em đều đồng thanh:
- Ha lê lu, ha lê lu, hà lề lú gía, kính khen Jêsu - Lạy chúa huyền năng ha lê lú gia - Lạy chúa huyền năng ha lê lú gia, kính ngời Jêsu
Và lập đi lập lại rất nhiều lần trong suốt cuộc hành tŕnh, thế là không c̣n sợ nữa, và ḷng rất b́nh an, vui vẻ
Cuộc hành tŕnh hăi hùng với 5 ngày đêm trôi nỗi, mọi người thay phiên nhau tát nước 24/24 không lúc nào ngừng nghỉ và rồi được may mắn cứu vớt bởi tàu đánh cá Thái Lan. Tất cả lên tàu Thái th́ chừng 10 phút sau, không ai tát nước, tàu tràn ngập nước nhưng chưa ch́m hẳn, vẫn lềnh bềnh trôi nỗi. Tất cả đồ đạt đều cho hết tàu đánh cá Thái, mỗi người chỉ mang theo một bộ đồ và đôi bàn tay trắng với một nụ cười tự do rạng rỡ
Ngày 30 tháng 4 năm 1999
Mylinhng@aol.com (Yêu cầu phổ biến)
Các trang nhà của My Linh http://come.to/mylinh http://go.to/mylinhvn http://www.vnet.org/kesat/mylinh/index.htm http://members.aol.com/mylinhng/index.html
-- (Viet Nha@Filson.com), December 13, 2004