Thất Bại Của Bà Ninh: Một Sự Kiệngreenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread |
Thất Bại Của Bà Ninh: Một Sự Kiện Vi Anh Việt Báo ngày Thứ Ba 21-12-04 ù đi tin "Tôn Nữ Thị Ninh Du Thuyết Dân Việt Biểu t́nh Phản Đối" với một câu kết chắc nịch ,"Chuyến đi tuyên truyền của Bà Ninh đă bị thất bại hoàn toàn."Kết luận này của người kư giả nếu mới đọc lướt qua, tưởng kư giả đă đưa ư kiến riêng vào -- điều một kư giả chuyên nghiệp tránh làm khi viết tin tức. Nhưng đi sâu vào các sự kiện, lời nói và hành động mà kư giả đă ghi nhận, mới thấy chữ "hoàn toàn thất bại" đó là một sự kiện, chớ không phải ư kiến. Một sự kiện hiển nhiên, một sự thật trần trụi là đằng khác.
Thực vậy, thí dụ như ghét là một cảm xúc, nhưng khi công khai biểu lộ-- một người rồi hai, rồi hàng trăm, rồi hàng ngàn người-sẽ thành hành động biểu t́nh ngoài đường phố, hành động phản đối trong hội trường; cảm xúc đó đă biến thành sự kiện, điều nhà báo có lương tâm phải mô tả cho trung thực. Trường hợp Bà Ninh đến Mỹ bị biểu t́nh phản đối là một sự kiện, có đủ năm chữ W (who, when, where, what, how) hẳn ḥi để thành một tin tức chân chính nói lên một sự thật hiển nhiên.. Thất bại của Bà Ninh cũng là một sự kiện được thể hiện qua lời nói và hành động của Bà được Đảng và Nhà Nước CS giao nhiệm vụ và bố trí cho Bà làm ở Mỹ và qua phản ứng của những người chống lại Bà.
Rơ ràng gần đây người Mỹ gốc Việt từ Miền Đông đến Miền Tây nước Mỹ, rủ nhau đi biểu t́nh chống Bà Tôn Nữ Thị Ninh được CS Hà nội gởi qua Mỹ để giải độc cho CS Hà nội..Việc giải độc cho CS Hà nội cũng là một sự kiện hệ quả sau khi Washington đưa CS Hà nội vào sổ b́a đen cần phải quan tâm đặc biệt v́ lư do đàn áp tôn giáo. Sự kiện đó được cấu thành bởi những lời phát biểu, việc làm yêu cầu ban tổ chức cắt lời những người có ư kiến khác với luận điệu tô lục chuốc hồng CS Hà nội của Bà ở Câu Lạc bộ Báo Chí quốc gia Mỹ ở Miền Đông và ở Câu lạc bộ Hội đồng Khoa của Đại Học San Diego Miền Tây nước Mỹ. Và qua thân phận của bản thân Bà.
Chính những sự kiện về "lư lịch bản thân và tiền sự" của Bà đă khiến đồng bào người Mỹ gốc Việt chống Bà c̣n mạnh hơn chống Phó Thủ Tướng CS Nguyễn tấn Dũng đến My nữa. Dù sao Nguyễn tấn Dũng cũng là một Cộng sản đích danh từ thời sinh viên đă dám đi vô bưng ăn cơm vắt muối xă của Đảng để chống chế độ Việt Nam Cộng Hoà. C̣n Bà Ninh là một du học sinh của chế độ Miền Nam được hưởng Đô la theo hối suất chánh thức do VNCH tài trợ cho Bà đi du học. Mà Bà lại bán linh hồn, ăn cơm Quốc gia thờ ma CS, tự biến ḿnh thành CS nằm vùng, Ba Mưới Tháng Tư, và một người khoa bảng sinh nhai. Nên người Việt tỵ nạn CS ø ghét cay, ghét đắng. Ghét như mô tả của câu ca dao truyền khẩu ở Saig̣n thời CS Hà nội cương chiếm Miền Nam: "Đảng viên kẻ giết kẻ chừa; Ba Mươi giết hết cho vừa ḷng dân." Ghét đến nỗi những người của Cửa Khổng Sân Tŕnh, những nhà giáo hiền lành nhứt trong xă hội VN cũng lên tiếng chống Bà Ninh. Các vị cựu giáo sư kỳ cựu ởû Đại học Sư phạm Sàig̣n hiện đang sống tại Canada , Mỹ và Pháp chịu không nổi phải lên tiếng tố giác Bà Ninh được CS "móc nối" và "bố trí" nằm vùng hoạt động ở trường này , từ niên khoá 1973- 1974.. Đầu mối là Bà Nguyễn thị B́nh , lúc đó đang dự Hoà đàm Paris thay mặït cho Mặt trận Giải phóng Miền Nam. con ghẻ của CS Hà nội. Khoảng đầu năm 1973 , sau khi tốt nghiệp Đại học Paris , Bà Tôn Nữ thị Ninh đă được Đảng bí mật đưa về VN làm giảng tập viên tại phân khoa khoa học xă hội thuộc Đại học Sư phạm Sài g̣n từ niên khóa 1973. Sau ngày 30 tháng tư 1975, Bà ra mặt hoạt động công khai, được "phân công" làm thông dịch viên cho Thủ Tướng VC Phạm văn Đồng trong chuyến viếng thăm Ấn độ lần đầu tiên sau ngày CS cưỡng chiếm miền Nam .
Tổ chức Đảng CS cũng đă tác hợp cho Bà Ninh lấy chồng là một cán bộ CS miền Bắc được đào tạo từ Liên xô về. Với số vốn ngoại ngữ học được từ nước ngoài, Bà Ninh theo chồng ra Hà nội sống và làm việc tại bộ Ngoại giao CSVN, rồi được phân công đi làm đại sứ tại Bỉ quốc kiêm đại sứ bên cạnh Liên hiệp Âu châu. Và trở về nước làm Phó Chủ tịch Uỷ ban Ngoại giao của Quốc hội của Đảng, Nhà Nước CSHà nội. Bà Ninh chưa bao giờ là giáo sư đại học Paris, chưa bao giờ là giáo sư Đại học Văn khoa Sài g̣n như Bà tự thêu dệt trong tiểu sử đă phân phát cho báo chí Mỹ.
Bà là một kép độc nên CS dùng Bà để trị độc. Chế độ CS Hà nội bị Mỹ liệt vào 1 trong 8 nước đàn áp tôn giáo cần phải quan tâm đặc biệt. Đó là một liều thuốc độc làm nền ngoại giao VC bán thân bất toại trong khi cần phải nỗ lực vận động vào Tổ chức Thương Mại Quốc tế. Hà nội dùng ba đi giải độc bằng tuyên truyền quốc ngoại, nhắm vào công luận người Mỹ hơn Việt ở Mỹ v́ biết người Việt ở Mỹ đại đa số quá rành CS rồi. Bà đi California nhưng không thể đến vùng Little Saigon được v́ là vùng chánh quyền đia phương Mỹ cấm cửa CS qua hai nghị quyết vùng phi CS. Bà phải chạy thọt xuống San Diego. Nhưng bà con Little Saigon đâu phải là những tay vừa với CS, gọi nhau xuống San Diego đánh đuổi CS nằm vùng, dân 30 tháng tư, và bọn trí thức sinh nhai, ăn cơm quốc gia thờ ma CS.
Là một người được đào tạo ở đại học ở Pháp, ngoại ngữ của Bà vững vàng, tài ứng phó linh hoạt, vóc dáng VN, lẽ ra Bà có thừa điều kiện thuyết phục khán thính giả. Nhưng Bà thất bại v́ thiếu cái tâm. Không một diễn giả nào có thể thành công khi nói một điều sai với sự kiện, trái với chân lư. Mà đa số các câu hỏi của lớp trẻ chất vấn Bà hôm ấy được đào tạo ở Mỹ lấy toàn sự kiện như đàn áp tôn giáo, trấn áp đồng bào Thượng, thảm sát Tết Mậu Thân, có con số, có ngày giờ, có dẫn chứng của truyền thông quốc tế độc lập. Có một người lấy kinh nghiệm bản thân đă thất bại và tiêu tan sự nghiệp để nói lên những trí trá của CS khi về làm ăn ở VN theo tiếng gọi của Hà nội.
Do vậy câu trả lời của Bà thường phải quanh co, có khi tỏ ra nóng giận, ngầm yêu cầu điều hợp viên cắt đứt vấn đề. Và có lúc hớ khi Bà ví Đảng CS như chủ gia đ́nh của thần dân VN, và gia đ́nh muốn "dân chủ độc đảng" [thay v́ chữ dân chủ tập trung của CS] khiến hội trường cười một cái rầnglên. Và hố nhứt là khi Bà nói nếu khán thính giả xem chế độ CS Hà nội là một địa ngục th́ người Việt vui ḷng chấp nhận cái địa ngục của ḿnh ấy. Là một dân biểu, một phó chủ tịch ủy ban ngoại giao của Quốc Hội, lời nói của Bà đă phản ảnh rơ rệt dân biểu của Quốc Hội CS sẵn sàng chấp nhận đưa đất nước, nhân dân VN vào đia ngục như "gia trưởng" CS đă đang và sẽ làm ở VN v́ nhân dân là thần dân của CS. Chớ trên đời này có người dân nào xuống địa ngục đâu.
Thất bại c̣n "hoàn toàn hơn" khi thấy Ban Tổ chức phải đưa Bà vào hội trường bằng cửa hông và ra về bằng cửa hậu. Trong khi đó khán thính giả đường đướng chính chính ra vào bằng cửa chánh. Và những người biểu t́nh luôn trong ṿng trật tự và lễ độ văn minh dù phản đối chống Ba. Như thơ của Nữ Dân biểu Loretta Sanchez gởi cho Bà Ninh, rằng đất nước và nhân dân Mỹ không đồng quan điểm với ai nhưng vẫn đối xử nhau tử tế như giữa người với người, chớ không phải cấm cửa, rút cầu như CS Hà nội làm với một người đại diện dân Mỹ. Đó cũng là một sự kiện đẹp qua h́nh ảnh những người biểu t́nh đứng đầy ngoài đường, tay cầm cờ vàng ba sọc đỏ tượng trưng cho tự do, dân chủ VN và biểu ngữ lên án CS Hà nội trước sự chứng kiến đầy tương kính của Cảnh sát Mỹ. Không biết Bà Ninh có đủ can đảm, đủ tánh "thực thà triết học " (sincereté philosophique) của một người có học để tường tŕnh với đồng viện và đồng đảng khi về Hà nội không.
-- baclieu 2002 (thomasph75@hotmail.com), December 24, 2004
theo VIET BAO ONLINE
-- baclieu 2002 (thomasph75@hotmail.com), December 24, 2004.
Rep. Loretta Sanchez's reply to Ton Nu Thi Ninh
Loretta Sanchez
December 16, 2004
Her Excellency Ton-Nu-Thi Ninh
Dear Ambassador Ninh:
I would like to welcome you to the Great State of California. I am certain your hosts - the prestigious University of California at Los Angeles and at San Diego, the San Diego World Trade Center, World Affairs Council, Asian Business Association and Union of Pan Asian Communities will extend a warm welcome to you during your stay.
I would like to thank you for offering to meet with me to discuss U.S. - Vietnam relations. Regrettably, I am unable to change my schedule.
As you know, recently I was denied entry to Vietnam, and was not given the opportunity to meet with officials of your government and other organizations. It is unfortunate that four years after the historic trade agreement between the United States and Vietnam, the Vietnamese government is apparently uninterested in participating in constructive bilateral dialogue.
You have been afforded in my country what I was not in yours - the courtesy and opportunity here in the U.S. to meet with anyone you choose. I look forward to your government’s reconsideration of my standing request to travel to Vietnam. It is there that I think a meeting between us to discuss the U.S. - Vietnam relationship and human rights would be most appropriate.
I look forward to hearing back from you on when I might be able to personally visit you in Vietnam, and I request your earliest reply.
Very truly yours,
Loretta Sanchez
Member of Congress
-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), December 25, 2004.