How a Wife should Welcome Home Her Husband

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Tạp ghi: Khổ nạn... computer


Thursday, January 20, 2005 Huy Phương

Thoạt đầu kẻ viết bài này định dùng mấy chữ “máy vi tính” hay “máy điện toán” thay cho “computer”, nhưng thấy vẫn có một điều ǵ đó chưa ổn v́ đồng bào hải ngoại của chúng ta có lẽ 90% vẫn nói là “computer” thay cho “vi tính, điện toán” như ở trong nước. Rồi chúng ta lại nghe danh từ “phần cứng”, “phần mềm” dịch “sát sàn sạt” từng tiếng một, lên Internet th́ gọi là “lên mạng, xuống mạng” hay “rớt mạng”. Làm thân chữ nghĩa trong chế độ xă hội chủ nghĩa th́ lại bị c̣ng, cùm, khóa tay khóa chân thật tội nghiệp. Nếu có quyền, tôi đă đề nghị với Viện Ngôn Ngữ Hà Nội (!) xin tha tội cho chữ @, chỉ gọi nó là @ ṿng, @ khoanh, chứ đừng gọi là @ c̣ng mà tội nghiệp. Tôi không hiểu v́ sao quí vị lại thích dùng những tiếng có tính cách áp đảo đầy hăm dọa như thế, hèn chi thiên hạ cũng không thấy làm lạ, khi người ta đ̣i “thề phanh thây uống máu quân thù” ngay cả trong quốc ca.

Cái mà xướng ngôn viên Vũ Chung của Đài VNCR đă nói rằng “tới sở ông ôm nó suốt ngày, về nhà ông lại ôm nó suốt đêm” th́ không có ǵ khác hơn là cái máy “computer” đă hầu như quen thuộc của mọi gia đ́nh, từ đứa bé lên năm cho tới ông cụ chín mươi tuổi, và công dụng đa năng của nó th́ ai cũng phải công nhận. Trong các cái mê ngày xưa các cụ thường nói tới cái mê “tứ đổ tường”, mê gái, mê cờ bạc, mê rượu chè, mê thuốc phiện, thêm vài chút mê vô hại nữa như mê thuốc lào, mê đi câu, mê đọc sách... Cái câu “thư trung hữu nữ nhan như ngọc” ngày xưa ấy chắc cũng chỉ có nghĩa bóng thôi cho nên hồi ấy người ta mê sách không bằng bây giờ người ta mê computer, v́ trong computer có đủ gái đẹp hở hang, cờ bạc, mua bán, sách vở, âm nhạc, hội họa và cả vô số thứ hấp dẫn con người trên hành tinh này.

Tại thành phố Krakau, Ba Lan, có một bà mẹ vừa vị ṭa án tước quyền nuôi con v́ bà này mê... computer hơn hết thảy những ǵ đang có trên đời. Một nhân viên Sở Xă Hội đă khám phá ra suốt ngày bà ngồi trước máy computer, con cái bỏ bê, hóa đơn mọi thứ không buồn trả, ngoại trừ cái hóa đơn Internet. Trong nhà bà này, mọi thứ đều ngổn ngang, dơ bẩn, ngoại trừ cái máy PC của bà được lau chùi sạch sẽ. Thông tấn xă PAP của Ba Lan cho biết, không những bà bị mất quyền nuôi dưỡng con cái mà c̣n phải tới bác sĩ chuyên môn để chữa bệnh ghiền... computer.

Tuổi trẻ ở các nước tân tiến, trước kia th́ chú ư tới game, bây giờ th́ suốt ngày dính liền với máy computer quên cả ăn uống học hành. Những gia đ́nh dùng Internet qua điện thoại th́ đường dây luôn luôn bận rộn không ai liên lạc được. Những đứa trẻ ít đi ra ngoài chạy nhảy hay chơi thể thao lại là những đứa trẻ ngồi trước máy computer suốt ngày, v́ qua Internet, quả là một thế giới rộng mở với nhiều việc ly kỳ, hấp dẫn lôi cuốn. Trong cộng đồng của chúng ta cũng đă có hiện tượng quí bà mê computer để cả nhà phải ăn “cơm chỉ” hay cửa nhà bề bộn, cũng có vài cụ bà cao niên than phiền rằng “không biết có ǵ trong computer mà ông ấy cả ngày chúi đầu vào, mỗi lần thấy tôi đi đâu về ông ấy lại bảo: “- Sao bà về sớm thế?” Quí ông cũng nên coi chừng đừng mê computer qua mà xao lăng cả việc “trả bài” sẽ có cơ nguy vợ đưa ra ṭa xin ly dị.

Computer cũng đă gây ra nhiều vụ án t́nh bi đát qua “chat”, người bên Đông kẻ bên Tây, khi liên lạc thường không nói thật, che giấu tên tuổi, dung nhan của ḿnh, ôm ấp biết bao nhiêu mộng lành, đến khi gặp nhau, vỡ mộng đành phải mượn tới cái chết, như trường hợp một cô gái từ Anh Quốc lặn lội sang Mỹ để t́m một người yêu trong mộng của “trang điện toán”. Những vụ dụ dỗ trẻ em vị thành niên vào con đường trụy lạc trên máy không thiếu, vụ t́m người để cho ḿnh ăn thịt xảy ra bên Đức năm ngoái cũng được liên lạc, móc nối qua Internet. Rùng rợn nhất là vụ một phụ nữ giết người mang thai mổ bụng để lấy thai nhi tại một thành phố nhỏ, Skidmore, Missouri, mới tuần trước đây. Lần theo những liên lạc trên Internet của nạn nhân, cảnh sát tin rằng thủ phạm là Lisa M. Montgomery, 36 tuổi, và nạn nhân Bobbie Jo Stinnett, 23, tuổi đă trao đổi với nhau về việc mua bán một loại chó “ratterrier” trên máy computer, do đó kẻ giết người đă biết rơ về bà mẹ mang thai gần ngày sinh và đă ra tay hành động như trên.

Computer, theo các dữ kiện của Bộ Y Tế Nhật Bản, lại bị lên án là thủ phạm làm cho số thu nhập của hăng làm bao cao su Okamoto xuống thấp, từ số tiêu thụ 737 triệu trong năm 1980 đă xuống chỉ c̣n 419 triệu trong năm 2003. Báo cáo này nói người Nhật mê computer đến họ có thể ngồi bên cạnh máy suốt đêm để lên Internet, th́ đâu c̣n cần tới sex nữa. Cứ như vậy, ông một máy, bà một máy th́ nước Nhật một thế kỷ nữa sẽ không c̣n... người nữa. Nữ phát ngôn viên của hăng condom này, trong dịp ngày chống AIDS thế giới vừa qua, cũng đă than phiền một cách rất buồn cười rằng, sở dĩ ngành sản xuất bao cao su thất thu, một phần là những h́nh ảnh dâm tục đề cập trên Internet qua những pha làm t́nh không bao giờ thấy dùng tới bao cao su (!)

Một chuyện khác là cái computer nhỏ xách tay thường người ta mang theo khi di chuyển, du lịch, để trên đùi mà làm việc th́ người ta gọi là cái “laptop”. Vậy mà cái laptop ngày nay cũng sinh chuyện rắc rối. Ông Sheykin, một khoa học gia của Hoa Kỳ đă cảnh báo rằng, thanh thiếu niên chớ nên để laptop trên đùi, nhất là để trên đùi lâu mà làm việc chắc chắn sẽ mất khả năng truyền giống, nói tóm 1ại là không thể có con để nối dơi. Người ta đă do nhiệt độ của tinh hoàn (hay ngọc hoàn) của 29 trường hợp thử nghiệm, cứ dùng laptop để lên đùi 15 phút, trong khi máy tỏa ra ngoài một nhiệt độ 40 độ C, th́ tỏa xuống “chỗ hiểm” làm nhiệt độ tinh hoàn tăng lên 1 độ, và chỉ với 1 độ thôi là tinh trùng đă bị hủy hoại. Như vậy mà người dùng laptop làm việc quá lâu, từ giờ này sang giờ khác đương nhiên sẽ bị một sự tổn hại khó lường và sẽ mất hết khả năng truyền giống. Tuy nhiên không nghe nói phụ nữ dùng laptop để trên đùi có ảnh hưởng ǵ tới các noăn sào không, nhưng có lẽ là buồng trứng nằm ở địa điểm khá xa cặp đùi nên chắc là nhiệt độ của laptop không có ảnh hưởng ǵ.

Không nói chuyện ở sở làm, các bạn đă thường sinh hoạt với cái máy computer mỗi đêm lúc về nhà hai giờ tới sáu giờ, nghĩ thế nào cho đến một hôm cái máy bỗng nhiên bị crash hay bị virus, phải ngưng làm việc và đem đi sửa. Cái thời gian mà bạn ngồi trước máy, thay vào đó, bây giờ bạn làm ǵ? Đọc tin tức, trả lời thư tín, t́m một dịa chỉ, “chat”, viết thư, lay out bài vở, sửa một tấm ảnh... vô số việc phải đ́nh chỉ. Có phải chăng là bạn thấy trống trải, đi ngủ sớm mà không ngủ được, vào ra thơ thẩn như nhớ tới người yêu. Phải so sánh nổi nhớ đó như nhớ thuốc lào hay nhớ cần sa, ma túy? Giá mà bà vợ phải về thăm bên ngoại mươi hôm, nhà cửa có lẽ cũng không trống trải bằng cái computer cứ nằm ỳ ra đó không có ánh sáng, hay đă được đem đi, để lại một khoảng trống buồn bă trên chiếc bàn làm việc quen thuộc.

Thành ra người xưa nói đâu sai “hữu thân, hữu khổ”, có cái ǵ khổ cái đó, xưa không có computer không thấy khổ, giờ có nó, đôi khi lại thấy khổ. Vào thời văn minh, tân tiến có lẽ người ta c̣n nhiều thứ khổ hơn thời c̣n ăn lông ở lỗ.

Huy Phương

How a Wife should Welcome Home Her Husband





-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), January 22, 2005

Answers

H́nh như post này nên post vào Web "Việt dâm " 'cơi thiên thai " cơi thần tiên" hoặc là "VNN" để dạy sinh lư cho các cán ngố hơn là Web chống cọng .

-- thich du thu (toollovers@comcast.net), January 22, 2005.

Moderation questions? read the FAQ