Vu :Thuyền nhân Việt Nam bị quân tàu giết hạigreenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread |
Diễn Đàn Bạn Trẻ & Du Học Sinh--------------------------------------------------------------------------------
Thuyền nhân Việt Nam bị quân tàu giết hại
vu
Thuyền nhân Việt Nam bị quân tàu giết hại ... ḿnh cũng xin mạng ư kiến đôi lời : ḿnh là du hoc sinh, hiện đang học tập và làm việc tại Hoa Kỳ, ḿnh cảm thấy không hay về chuyện quân tàu đối xử tàn bạo đối với nhửng ngư phủ Viet Nam, ḿnh chỉ xin mạng ư kiến phất lên một ngọn cờ nho nhỏ kêu gọi toàn thể du học sinh, hăy làm việc hết sức, hăy chú ư đón nghe các bản tin của mạng ư kiến về t́nh h́nh quê nhà ... ḿnh có cảm giác quân tàu dang âm mưu đánh chiếm Việt Nam lần thứ 3 ... đảng cộng sản Việt Nam hư hỏng hoàn toàn không thể nào gánh vác được trọng trách là người tiên phong chống quân tàu, chúng ta, nhưng người con Vua Hùng, Đất Nước, Tổ Quốc đang chờ đợi chúng ta. Xin hết. 2005-01-16
mạng Ư Kiến:
Việc trả lời bạn quả thật không phải dễ dàng, nhất là điều mong muốn “mạng ư kiến phất lên một ngọn cờ nho nhỏ kêu gọi toàn thể du học sinh ...” của bạn !. Do đó, mặc dù nhận dược thư của bạn đă khá lâu, nhưng tới nay mới trả lời bạn được. Chỉ xin nêu lên một số điểm dưới đây (viết vội nên khó tránh sơ sót):
Theo nhận định của chúng tôi, về đại thể, trong hoàn cảnh hiện nay (toàn cầu hóa, không c̣n 2 khối đối kháng thời chiến tranh lạnh, ...) việc xâm lăng với mục đích chiếm đất, bắt người làm nô lệ (mô h́nh đế quốc - thuộc địa) không nhất thiết c̣n là mục tiêu hàng đầu của các cường quốc ôm mộng bá quyền (như TQ) như thời thực dân hay phong kiến trước đây nữa. Các nước này có các mục tiêu và chiến lược thực hiện mới, phù hợp với nhu cầu và hoàn cảnh thời cuộc.
Đối với VN, mục đích của TQ thực dụng và thâm hiểm hơn nhiều so với mô h́nh “chiếm đất, bắt người”:
Thời kỳ “chống Mỹ, cứu nước”, trên bàn cờ chính trị thế giới Mao Trạch Đông sử dụng lá bài Việt Nam để: 1) Thực hiện giấc mộng chia 3 thế giới: Mao chi tiền cho các tổ chức cực tả tây phương hô hào “chống đế quốc (Mỹ) và bọn xét lại (Liên Xô)” và dùng VN như là 1 biểu tượng (thời ấy các nhóm Mao-ít cả ngày đi biểu t́nh giương cờ Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam và khẩu hiệu “chính quyền trên đầu mũi súng” của Mao !), 2) Hất cẳng Mỹ tại vùng châu Á - Thái B́nh Dương (điều này đă xẩy ra sau 30.4.75, khi Mỹ phải “tái bố trí lực lượng” vùng châu Á - Thái B́nh Dương), Mao rất thích thú với chuyện “đánh Mỹ tới người Việt cuối cùng !”, 3) Việt Nam là tiền đồn, cái lá chắn bảo vệ biên giới phía nam của TQ. Riêng đối với Việt Nam, Mao và các người kế vị áp dụng chính sách “tầm ăn lá dâu” (từng bước lấn chiếm vùng biên giới đất liền, chiếm đóng Hoàng Sa và 1 phần Trường Sa, cài người của họ vào guồng máy đảng, nhà nước VN (thí dụ thời cải cách ruộng đất), ...). Ngày nay, TQ đang trên đường trở thành 1 cường quốc / siêu cường (sau 30.4.75, giấc mộng chia 3 thế giới của Mao đă được thực hiện một phần) với tham vọng bá quyền (khu vực: trước tiên là vùng Đông và Đông-Nam Á). Để thực hiện mục tiêu này th́ trước tiên TQ phải phát triển kinh tế. Cần nhẵc lại rằng chiến tranh rất tốn kém (chiến thắng là điều chưa chắc, trong khi trước tiên phải chi hàng chục tỷ đô cho chiến tranh), vậy TQ có lợi ǵ khi thẳng thừng xâm lăng VN (nhằm mục đích chiếm đóng toàn bộ Việt Nam như thời phong kiến Bắc Triều trước đây) ?, phải chăng họ không có các con chủ bài khác để thực hiện những mục tiêu có lợi hơn cho họ (thay v́ “chiếm đất (để lấy của) và bắt người (để phục vụ)” như mô h́nh cổ điển đế quốc - thuộc địa nêu trên) ?. Ngày nay, mục đích chính là “lấy của, phục vụ” chứ không nhất thiết phải là “chiếm đất, bắt người”. Câu hỏi là: 1) phải chăng cần “chiếm đất” mới “lấy của” được ?, 2) phải chăng cần “bắt người” mới “phục vụ” cho họ được ? Với một Việt Nam suy yếu, bị cô lập với thế giới (có nghĩa là VN không có “bạn”), phải núp dưới cái bóng của TQ (như hiện nay) th́ TQ có thể thực hiện một phần mục tiêu “lấy của” : 1) biến VN thành 1 thị trường tiêu thụ hàng ế ẩm, phế thải (v́ thiếu chất lượng) của họ, 2) thu mua nguyên vật liệu phục vụ cho sản xuất, 3) về quân sự, tiếp tục dùng VN làm cái lá chắn khi có xung đột với các cường quốc khác, ... Việc “chiếm đất, lấy của” chỉ có nghĩa khi là các trọng điểm có lợi ích chiến lược (chính trị, quân sự) hay kinh tế. 1) Về đất liền: Thời Mao và sau đó, năm 1979, sau chiến tranh biên giới, TQ đă lấn chiếm 1 số vùng (có lẽ là các cao điểm có ư nghĩa chiến lược mà không ai biết được đích xác và tầm mức nghiêm trọng v́ sự bưng bít thông tin của nhóm cầm quyền Hà Nội) và Hiệp Định về biên giới đất liền hợp thức hóa điều này. Tất nhiên, chẳng ai dại ǵ đi chiếm các vùng “khỉ ho, c̣ gáy” (như đám quan chức Hà Nội thường rỉ tai) làm ǵ. Sau Hiệp Định th́ VN đă mất trắng khoảng 750-800 km2, về thực tế cũng như về pháp lư và có lẽ TQ sẽ tạm thời để yên vùng biên giới này (chí ít cho tới khi hoàn tất việc cắm cột mốc biên giới rất có lợi cho họ). 2) Về biến: Để thực hiện giấc mộng bá quyền (khu vực) th́ TQ phải kiểm soát được vùng Biển Đông vừa có ư nghĩa chiến lược vừa có lợi ích kinh tế. Sau khi chiếm Hoàng Sa, một phần Trường Sa, buộc VN phải nhượng khoảng 10.000 km2 thông qua Hiệp Định vùng Bắc Bộ (so với hiệp định thời nhà Thanh), TQ c̣n “chấm mút” thêm vùng được gọi là “đánh cá chung” qua Hiệp Định về nghề cá, trên thực tế, cái gọi là “chung” có nghĩa là kẻ mạnh, có phương tiện sẽ chiếm phần thượng phong !. Sau các “thắng lợi” ấy th́ mục tiêu hàng đầu của TQ là ǵ ?. Xin thưa: chính là phần c̣n lại của Trường Sa mà VN c̣n giữ được. Cần lưu ư rằng về mặt pháp lư, chỉ có VN mới có đủ tư cách xác định chủ quyền về 2 quần đảo này và do đó mà TQ chỉ cần hạ gục VN là đủ (sở dĩ các nước khác cũng tranh giành Trường Sa chính v́ VN ngày nay quá yếu; một khi TQ đă chiếm được rồi th́ các nước này buộc phải ḥa dịu và t́m cách kiếm ít lợi lộc mà TQ sẵn sàng nhả ra cho họ - xem 1) sau khi TQ chiếm được Hoàng Sa, các nước trong vùng đều nhắm mắt làm ngơ, 2) thái độ của Phi Luật Tân - cộng tác với TQ cùng khai thác Trường Sa - mới đây th́ đủ rơ). Về mặt phương tiện, việc chiếm đóng toàn bộ VN là điều khó khăn, tốn kém (và chưa chắc có lợi), trong khi đó việc chiếm phần c̣n lại của Trường Sa là việc nằm trong tầm tay của họ. Họ cũng không mấy e ngại Hoa Kỳ can thiệp nếu chỉ v́ TQ đánh VN (v́ VN không phải là bạn của Mỹ). Điều họ lo ngại là phản ứng của quốc tế (Hoa Kỳ, Nhật, Liên Hiệp Châu Âu, ...) trước viễn ảnh TQ kiểm soát toàn bộ vùng Biển Đông !. Phải chăng đây chỉ là nhận định có phần bi quan của chúng tôi ?. Hăy đọc báo, đài trong nước th́ đủ rơ, ngày nay không phải vô t́nh mà người ta thường nhắc tới Trường Sa !. Hơn nữa, mới đây các chiến lược gia Nhật Bản đă đưa ra 1 trong 3 giả thuyết là TQ tấn công vùng Biển Đông (v́ dầu hỏa), và “vùng Biển Đông” là ǵ nếu không phải là Trường Sa ?. Trước đây v́ kỹ nghệ chưa phát triển nhiều nên các nước đế quốc thường cần nhiều sức lao động cơ bắp (thí dụ dùng nô lệ phục dịch, bắt dân thuộc địa làm phu đồn điền, ...), ngày nay chẳng cần phải “bắt người” mới “phục vụ” cho họ được. Thủ đoạn của TQ cao minh hơn nhiều, ngay từ thời chiến tranh Việt-Pháp họ đă t́m cách gây ảnh hưởng, cài người vào guồng máy đảng, quân đội, công an, nhà nước của VN (thí dụ: vụ cải cách điền địa với các cuộc đấu tố dưới sự chỉ đạo của cố vấn TQ). Ngày nay, với những tin “đấu đá” từ hậu cung mà chúng ta biết được, cần đặt câu hỏi: phải chăng hậu quả của hơn nửa thế kỷ cài người ấy là đám Lê Đức Anh và TC2 ? (cái mà các lăo thành cách mạng thường ám chỉ là “những thế lực đen tối”). Đây là cách “bắt người” của TQ để phục vụ cho mưu đồ khống chế VN của họ. Hăy đặt câu hỏi: 1) v́ sao hầu như ai (những người có chức quyền trong đảng) cũng biết quá khứ lem nhem của LĐA cũng như sự lộng quyền của TC2 nhưng đám này vẫn b́nh chân như vại ?, 2) chỉ cần cắt cái hầu bao của TC2 là đám này mất hết quyền lực ngay, nhưng v́ sao không ai dám làm ? hay họ không thể làm ?, 3) Bộ chính trị không ngu ngốc đến nỗi không biết TQ ép VN kư các hiệp định bất b́nh đẳng, nhưng v́ sao họ vẫn kư ? (nếu không phải chính họ cũng bị khống chế ?). Một khi TQ đă có tay sai ở ngay trong các cơ quan quyền lực cao nhất thi họ chẳng cần gi phải “bắt người” mới “phục vụ” cho họ được !, hơn nữa, khi cần (có chiến tranh với các cường quốc khác) th́ họ chỉ cần bảo đám tay sai là có người làm bia đỡ đạn cho họ (sẵn sàng đánh xxx tới người Việt cuối cùng) !. Sự kiện hải quân TQ bắn giết ngư dân VN phải chăng là điểm khởi đầu của bước kế tiếp trong âm mưu bá chủ Biển Đông của họ ?, với mục đích là làm cho dân ta sợ hăi, bỏ vùng biển Bắc Bộ rộng lớn cho họ tự do khai thác ? Để đối phó với âm mưu của TQ, trước tiên cần phải thanh lọc hàng ngũ, loại bỏ các tên tay sai của họ, tạo điều kiện để những người có ḷng, khả năng lên thay thế đám “giặc nội xâm” này. Làm sao để thực hiện mục tiêu nêu trên ?. Giải pháp chính là phải dân chủ hóa xă hội (bao gồm thể chế chính trị), có dân chủ mới có thể làm cho đám “giặc nội xâm” ... ḷi mặt chuột, chúng không c̣n có thể dựa vào thế lực độc tôn của đáng CSVN tiếp tục làm tay sai cho TQ nữa (cần nhắc lại rằng Lê Đức Anh là một tên mật thám của thực dân Pháp, mạo nhận là đảng viên, chui vào đảng, từ hơn 60 năm nay, dựa vào guồng máy đảng, luồn lách leo lên tới địa vị “thái thượng hoàng” ngày nay). Những tên tay sai này chính là căn bệnh trầm kha trong nội tạng của dân tộc ta, có loại bỏ được chúng th́ mới có cơ may giữ được độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lănh thổ, lănh hải (bước đầu là không để bị lấn chiếm thêm nữa, bước kể tiếp là đấu tranh đ̣i lại phần đă mất, đ̣i được đối xử b́nh đẳng giữa các quốc gia, không để cho Việt Nam phải chịu thiệt tḥi trong việc phân chia lănh hải, lănh thổ). Để đạt được mục tiêu “có độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lănh thổ, lănh hải”, cần phải biết “chọn bạn”, có chiến lược ngoại giao phù hợp, xây dựng quốc pḥng (hải quân) vững chắc, ... Trong câu «V́ dân chủ và dân tộc» (gồm hai vế) th́ dân chủ chính là ch́a khóa để bước đầu giải quyết những vấn đề của dân tộc và dân chủ ngày càng có liên hệ mật thiết với dân tộc (cũng cần lưu ư rằng dân chủ là điều cần nhưng không thể coi là đủ được). Cũng cần lưu ư rằng, về ngoại giao, dân tộc ta không nên và không thể coi các cường quốc (kể cả và nhất là TQ) là kẻ thù được, chúng ta chỉ đ̣i hỏi quyền được đối xử b́nh đẳng, công bằng như mọi dân tộc khác mà thôi.
Trên đây là một số nhận định của chúng tôi về mục tiêu, chính sách của TQ đối với VN và giải pháp đối phó; c̣n vấn đề chính là các bạn du học sinh có nhận thức được mức độ nghiêm trọng của 1) âm mưu khống chế VN và làm bá chủ Biển Đông của TQ, 2) các tên tay sai của TQ đă được cài vào guồng máy đảng, nhà nước (nhất là cơ quan an ninh (quân đội, “siêu” công an, ...), ban Văn Hóa Tư Tưởng TƯ, ...) hay không mà thôi. Nếu các bạn không quan tâm tới, th́ dù có hàng ngh́n lời kêu gọi, “phất cờ” cũng chẳng thay đổi được điều ǵ; hơn nữa có khi lại làm phiền ḷng các bạn (nhiều bạn “không muốn bàn về chính trị”) !.
Xét cho cùng, sau bao nhiêu năm nô lệ, chiến tranh, ... dân tộc ta (trong đó có các bạn du học sinh) xứng đáng được sống yên b́nh, mưu cầu hạnh phúc riêng tư, ... và chẳng thể trách người dân ở trong nước, hải ngoại, kể cả các bạn du học sinh “không muốn bàn về chính trị”. Điều đáng buồn cho dân tộc ta là trong hoàn cảnh hiện nay, câu hát «khi đất nước tôi thanh b́nh» (có lẽ) vẫn chỉ là một giấc mơ (chí ít là đối với những ngư dân ở vịnh Bắc Bộ) !.
30.01.2005
Diễn Đàn Bạn Trẻ & Du Học Sinh
-------------------------------------------------------------------------------- http://www.ykien.net
-- (Viet Nhan @ Filsons.Net), January 30, 2005