Sound On PLS!!!Joe Cocker:::What's Going On:::Mấy suy nghĩ sau khi đọc bài “Nỗi nhục tiền nhân”:::Trần Lực

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Mấy suy nghĩ sau khi đọc bài “Nỗi nhục tiền nhân”



Sunday, March 06, 2005 Trần Lực



LTS: Trong một số báo trước nhật báo Người Việt đă đăng lại bài viết: “Nỗi nhục của tiền nhân” của ông Nguyễn Duy Ân, bài viết này nguyên được phổ biến trên diễn đàn liên mạng Ư Kiến. Dưới đây là bài viết của ông Trần Lực, hiện cư ngụ ở Việt Nam góp ư với bài viết của ông Nguyễn Duy Ân, và cũng được đăng tải trên trang mạng Ư Kiến. Chúng tôi đăng tải lại bài viết này để rộng đường dư luận.

Ít lâu nay trong các chương tŕnh truyền h́nh đối ngoại của Đài truyền h́nh Việt nam thường xuyên đưa nhiều tin hơn về h́nh ảnh của các kiều bào ta ở hải ngoại, đă gây được sự chú ư của dư luận trong cũng như ngoài nước. Đó là các trí thức, các nhà khoa học, các nhà nghiên cứu văn hóa nghệ thuật về nước hoạt động đóng góp vào các lĩnh vực giáo dục, nghệ thuật, khoa học công nghệ, đồng thời là các doanh nhân hoạt động trong lĩnh vực đầu tư, kinh doanh buôn bán, thậm chí cả những người làm chính trị từng được liệt vào hàng ngũ địch trước đây như ông Nguyễn Cao Kỳ, cũng đă về nước 2 lần thăm quê hương, ăn Tết và đóng góp tiền làm từ thiện; rồi cuộc du xuân xuyên Việt của hội những Việt kiều đang làm ăn tại VN, và thời sự nhất là vào dịp Tết Ất Dậu được đưa một tin đặc biệt: Đó là chương tŕnh “vinh danh” đối với 19 vị Việt kiều tiêu biểu từ nhiều quốc gia. Nói hay không nói ra th́ ai cũng hiểu đây là kênh chính thống tuyên truyền cho chủ trương chính sách của Đảng và Nhà Nước Cộng Sản VN hướng ra kiều bào ta trên toàn thế giới nhất là từ sau khi có Nghị quyết 36 của Bộ Chính Trị Đảng CSVN. Với mỗi người quan tâm, các tin tức ấy đều tạo ra được một ấn tượng nào đó dẫn đến những suy nghĩ trong đầu. Tôi cũng vậy, cũng suy ngẫm, khi tự hỏi ḿnh, cũng có khi tâm sự với bè bạn, có những điều nghĩ đang c̣n chưa được “chín”, th́ mới đây trên Mạng Ư kiến xuất hiện bài viết “Nỗi nhục tiền nhân” của tác giả Nguyễn Duy Ân khiến tôi không thể không nêu một chút cảm nghĩ riêng của ḿnh.

Trước hết, xin được nh́n từ góc độ người trong nước: Bà con ta ở nước ngoài càng ngày càng về thăm đất nước nhiều hơn, con số năm nay vượt trội so với năm trước, nhất là vào dịp Tết cổ truyền. Bản thân tôi cũng có những người quen hoặc bạn bè lâu ngày xa cách nay gặp mặt lại. Ngoài nỗi hân hoan của từng người,từng gia đ́nh, những nét chung cũng được thấy khá rơ như:

Bà con ta về trước hết phải kể đến việc mang tiền về giúp đỡ gia đ́nh, giúp cho thân nhân có cuộc sống khấm khá hơn lên. Bà con ta đầu tư làm ăn kéo nguồn vốn về trong nước khiến bộ mặt quê hương nhiều nơi thay đổi. Các xí nghiệp sản xuất, các trung tâm nuôi trồng thủy sản, các khu du lịch khang trang mọc lên, tạo ra công ăn việc làm cho hàng vạn người dân trong nước. Và nh́n rộng ra nữa, đó là sự hỗ trợ, giúp đỡ các thế hệ trẻ nước nhà vươn lên về mặt khoa học kĩ thuật và công nghệ tạo ra điều kiện không thể thiếu được cho sự phát triển đất nước lâu dài. Do đâu mà có được những cái đó? Có lẽ chẳng cần phải suy nghĩ cũng có thể khẳng định được ngay đó là tấm ḷng yêu quê hương đất nước và hướng về cội nguồn của của kiều bào ta. Những đóng góp đó thật đáng được trân trọng và tôn vinh.

-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), March 10, 2005

Answers

Response to Sound On PLS!!!Joe Cocker:::What's Going On:::Mấy suy nghĩ sau khi đọc bĂ i “Nỗi nhục tiền nhĂ¢n”:::Trần Lực

Nhưng điều mà tôi muốn nói đến ở đây là một sự minh bạch. Vâng, cần phải minh bạch chứ không thể cứ lập lờ đánh lận con đen măi như thế này được. Tôi sẽ xin đưa ra ngay 3 câu hỏi về sự minh bạch này để cho đồng bào trong nước cũng như ở hải ngoại nhận định và phán xét. Câu hỏi thứ nhất được đặt ra cho sự minh bạch đó là: Ai là người có đủ tư cách thay mặt cho Đất nước và Dân tộc ta bây giờ để tôn vinh những giá trị nêu trên? Đảng và Nhà Nước Cộng Sản ư? Dĩ nhiên trong tay họ có quyền lực, có bộ máy đàn áp, có các phương tiện tuyên truyền, họ nói sao mà chẳng được! Họ luôn tự cho ḿnh đồng nghĩa với đất nước và dân tộc (thực tế là c̣n ở trên nữa kia) nhưng lúc này chẳng c̣n ai lạ ǵ tư cách của Đảng nữa. Ngay cả cái tên Đảng là Đảng Cộng Sản bây giờ cũng chỉ là ngụy tạo nực cười bởi v́ các vị lănh đạo từ trung ương đến địa phương đua nhau vơ vét tài sản của đất nước, chia chác đất đai và tham nhũng nên gia đ́nh vị nào cũng có tài sản không thể công khai được. Các vị chóp bu đều có đến hàng tỉ đô la nhờ vào quyền lực của ḿnh. Nhân dân định nghĩa rất chính xác, đó là tư bản đỏ chứ đâu phải cộng sản! Đâu đó trong các hội trường lớn ở trong nước vẫn trương các khẩu hiệu thật to và đẹp : Chủ nghĩa Mac-Lênin vô địch! Đảng Cộng Sản VN quang vinh muôn năm! Đó là một sự lố bịch, cho thấy Đảng cố t́nh nhắm mắt trước thực tế khách quan và thử hỏi đó là duy vật biện chứng hay là duy tâm siêu h́nh. Đấy là c̣n chưa kể đến sự thối nát trong nội bộ Đảng, đấu đá tranh giành quyền lực kéo dài, và nghiêm trọng hơn nữa là việc bán đất nhượng biển cho phương Bắc dẫn đến ḷng dân oán giận khôn nguôi. V́ ngôi vị và những đồng đô la họ đă hèn hạ, bạc nhược và ngoảnh mặt làm ngơ trước nỗi đau của những ngư dân vô tội ở Thanh Hóa vừa qua. Với tư cách ấy của Đảng (Nhà nghiên cứu Trần Khuê - một người đấu tranh cho dân chủ nổi tiếng đă nói: Cần phải đuổi ra khỏi cái Đảng ấy 70% Đảng viên v́ không đủ tư cách!) xin cứ được nói thẳng ra rằng ai được vinh danh dưới sự bảo hộ của một Đảng như thế th́ sẽ cảm thấy thật hổ thẹn nếu như không muốn nói là c̣n bị xúc phạm danh dự nữa!

Câu hỏi thứ hai về sự minh bạch đó là: Ḷng yêu nước của nhân dân có phải là thứ có thể ban phát được không? Tục ngữ Việt nam có câu: “Lưỡi không xương nhiều đường lắt léo!” Ta có thể chứng minh ngay được điều đó khi nói về nhiều đồng bào ta cách đây vài thập kỉ đă vượt biên v́ không chịu nổi cảnh nghèo đói và bị qui kết là phản bội, gia đ́nh ở lại chịu biết bao sự khổ nhục v́ bị o ép, thế mà bây giờ nghiễm nhiên họ lại được vinh danh là Việt kiều “yêu nước,” được ve văn mời mọc đón tiếp chỉ v́ trong túi họ có đồng đô la. Ở Hà nội, lúc nhàn đàm người ta nói là Đảng Cộng sản VN và ông Nguyễn Cao Kỳ đang đi đêm với nhau: Ông có chân gị, bà tḥ chai rượu; Ông Kỳ th́ sau mấy chục năm bán xới, nay ở vào tuổi dối già muốn về thăm quê cha đất tổ và dĩ nhiên tiền th́ ông không có thiếu. C̣n ông “Cộng” th́ trương cái biển ḥa giải ḥa hợp với một ví dụ khá đắt. Tuy nhiên bộ hạ của ông “Cộng” chắc do chỉ đạo không khéo lại viết tùm lum trên báo chí, móc ra những cái xấu ngày trước của ông Kỳ và vẫn bằng cái giọng ban phát ân huệ mở lượng khoan hồng của Đảng cho kẻ đă biết ăn năn hối cải! Nhân dân ở giữa th́ quan niệm rất rơ ràng rằng người Việt nam bất kể là ai đă xa quê hương lâu ngày nay nhớ đến, mong mỏi được về thăm, chỉ cần như thế là họ đă có ḷng yêu nước v́ đó là t́nh cảm thật sự. Bỏ qua tất cả mọi lời đàm tiếu, tôi nghĩ ông Kỳ cũng là một người như thế. Đảng cho rằng trước đây ông Kỳ ôm chân quan thầy đế quốc Mỹ chống lại nhân dân, chống lại đất nước. Thực tế ông ta chỉ có chống Cộng sản thôi v́ hai bên coi nhau là kẻ thù mà, c̣n cái vế ở trên th́ có ǵ khác với việc: Thần tử Việt cộng thần phục Nga xô và theo đuôi Bắc triều Trung cộng! Nhân đây cũng xin được bàn thêm một chút về ḷng yêu nước: Có ai dám nói những người như các ông Trần Khuê, Phạm Quế Dương... và các chiến sĩ dân chủ trẻ tuổi Lê Chí Quang, Nguyễn Vũ B́nh, Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Khắc Toàn, Đỗ Nam Hải là không có ḷng yêu đất nước? Thế mà Đảng qui họ tội làm gián điệp nghĩa là phản bội Tổ quốc đấy! Mà cũng thật là nghịch lư: Nếu yêu nước phải yêu nước theo kiểu mẫu của Đảng nghĩa là phải yêu Đảng trước, yêu Đảng tức là yêu nước! Nhưng thật trớ trêu, Đảng như hiện nay đă chẳng ai c̣n có thể tin yêu được nữa kể cả đảng viên của Đảng! V́ thế nên cũng có lời khuyên với các kiều bào ta rằng: Có yêu nước th́ cứ lẳng lặng mà yêu như hiện nay thôi, chứ nếu lại thẳng thắn đề cập với Đảng hai chữ Dân chủ và Đa nguyên th́ sẽ biết ngay thế nào là lễ độ! Bởi vậy cũng dễ hiểu và nên thông cảm với bà con Việt kiều trong khi tiếp xúc với Nhà nước Cộng sản VN. Nhiều người muốn về hẳn quê hương sinh sống, một số c̣n tiếp tục đầu tư, kinh doanh với nhiều mối ràng buộc nhất định khiến họ buộc phải chọn cách ứng xử “Quân tử pḥng thân...” Được mời nói, mời phát biểu cũng phải lựa lời thôi, dẫu cho trong thực tế nhiều vị vẫn phải ngậm bồ ḥn làm ngọt cho những cái giá phải trả về những “lệ rừng” để thông qua được dự án này, kế hoạch kia, để có được đất đai và điều kiện triển khai nhằm thể hiện “ḷng yêu nước” và “đóng góp xây dựng Tổ quốc!”

-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), March 10, 2005.

Response to Sound On PLS!!!Joe Cocker:::What's Going On:::Mấy suy nghĩ sau khi đọc bĂ i “Nỗi nhục tiền nhĂ¢n”:::Trần Lực

Câu hỏi thứ ba xin được nêu lên là: Liệu những thành tựu về phát triển kinh tế của đất nước ta trong những năm vừa qua có thật là kết quả của một đường lối “đúng đắn và sáng tạo” của Đảng như Đảng vẫn rêu rao hay không? Đây là một vấn đề rất lớn và rất quan trọng, nhưng càng lớn càng quan trọng bao nhiêu th́ lại càng phải minh bạch bấy nhiêu. Trong dân gian từ thế kỉ trước với Đảng ta đă có câu: “Mất mùa đổ tại thiên tai. Được mùa ấy tại thiên tài Đảng ta!” Tôi xin được dẫn chứng ngay hai ví dụ về điều ấy. Thứ nhất là một ví dụ mang tính cục bộ: Cách đây mấy chục năm, khi miền Bắc nước ta vẫn c̣n trong giai đoạn hợp tác hóa nông thôn, đồng chí Bí Thư Tỉnh Ủy Phú Thọ Kim Ngọc đă đề nghị các h́nh thức khoán cho nông dân sản xuất nông nghiệp. Và tai họa đă giáng lên đầu ông tức khắc bởi ông đă đi chệch đường lối của Đảng. Thế là dân ta cùng với các Hợp tác xă nông nghiệp vẫn cứ làm măi không đủ ăn, đói dài đói rạc. Bây giờ th́ ai cũng biết nước ta là nước xuất khẩu gạo nhất nh́ thế giới. V́ sao vậy? V́ đường lối hợp tác hóa nông thôn của Đảng buộc phải hủy bỏ, nếu không th́ chết đói! Ông Kim Ngọc đă chết, chuyện cũ cũng đă qua lâu rồi, nay khối người vẫn cứ tưởng đó là thành tích của một đường lối đổi mới sáng suốt chứ không ngờ rằng chính Đảng đă kéo lùi và làm hại nhân dân suốt mấy chục năm!. Ví dụ thứ hai là một ví dụ mang tính toàn cục: Sau khi chiến thắng Mỹ và Việt Nam Cộng Ḥa, thống nhất giang sơn năm 1975, cả nước theo Đảng xây dựng CNXH, 10 năm trôi qua chả thấy bóng dáng của CNXH đâu, đă đói nghèo lại càng nghèo đói, chỉ chút nữa là con tầu của người cầm lái vĩ đại đă ch́m nghỉm nếu không mau mà chuyển sang nền kinh tế thị trường. Tuyên truyền độc thoại th́ vẫn cứ ca ngợi là đổi mới, sáng suốt, tài t́nh, nói măi nghe cũng quen tai, qua vài ba thế hệ, lờ tịt, chuyện cũ quên đi là ta cứ tưởng như thật. Ở đây cũng lại xin được nói thẳng ra với một chữ “Nếu” như thế này: Nếu sau năm 1975, hết chiến tranh, xă hội chúng ta nhanh chóng chuyển thành một xă hội dân chủ đa nguyên (đă có người của Đảng đề cập đến chuyện này -Ông Trần Xuân Bách - Ủy Viên Bộ Chính Trị thời đó) và nền kinh tế chuyển thành một nền kinh tế thị trường đầy đủ chứ không níu kéo vào chữ XHCN vô duyên và mơ hồ th́ chắc chắn con số GDP sẽ không phải là từ 7 đến 8% như bây giờ, mức đầu tư và viện trợ của nước ngoài cũng sẽ gấp nhiều lần như hiện nay và đặc biệt là kiều bào ta ở nước ngoài sẽ không phải chờ đến tận bây giờ mới về nước, và số tiền ngoại tệ gửi về từ lâu cũng sẽ là gấp nhiều lần so với con số 3 tỉ đô la của năm 2004! Nếu như lời nhận xét đưa ra của tôi được xác nhận bởi các nhà kinh tế, các chuyên gia trong nước và hải ngoại th́ mọi người có thể dễ dàng đi đến kết luận rằng: Sự tồn tại của chế độ độc tài toàn trị của Đảng CSVN đă ḱm hăm thô bạo sự phát triển và dẫn đến sự tụt hậu của đất nước ta và nếu cứ kéo dài măi như hiện nay sẽ đưa dân tộc ta ngày càng xa với nền văn minh, khó có thể hội nhập với thế giới và hậu quả sẽ khôn lường.

Để kết thúc những nhận xét của ḿnh tôi xin kể ra một câu chuyện: Tôi c̣n nhớ cách đây mấy chục năm, khi c̣n ngồi trên ghế nhà trường XHCN tôi đă được đọc một bài viết quan trọng của Bác Hồ nói về tác dụng to lớn của công tác tuyên truyền cách mạng, trong đó mở đầu Bác dẫn ra một điển tích trong sách Cổ Học Tinh Hoa như sau: “Có một bà mẹ già đang ngồi may áo bên cửa sổ, bỗng nhiên có một người chạy qua hô hoán lên rằng; “Bà ơi! Con bà giết người!” Bà cụ ngẩng lên và ngẫm nghĩ: Có lẽ người ta nhầm. Chắc chắn đó không phải là con ta. Rồi vẫn tiếp tục công việc của ḿnh. Một lúc sau lại có người chạy qua và kêu vào cửa sổ: Bà ơi! Con bà giết người ở ngoài kia ḱa! Bà cụ chột dạ, nhưng trấn tĩnh lại cụ nói một ḿnh: Con ta ta biết rơ, nó không thể giết người được. Nói xong cụ lại cúi xuống khâu áo tiếp. Lần thứ ba một người khác chạy đến và kêu: Bà ơi! Bà ra mà xem, chính con bà giết người! Lần này th́ bà cụ thất kinh nhảy vội qua cửa sổ mà chạy.”

-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), March 10, 2005.

Response to Sound On PLS!!!Joe Cocker:::What's Going On:::Mấy suy nghĩ sau khi đọc bĂ i “Nỗi nhục tiền nhĂ¢n”:::Trần Lực

Tôi xin miễn được b́nh luận câu chuyện trên mà chỉ muốn được mượn lời Ông Hoàng Minh Chính, một nhà hoạt động dân chủ nổi tiếng trong nước với kinh nghiệm chông gai của chính cuộc đời ḿnh đă phải thốt lên rằng: “Phương thức tuyên truyền của Cộng sản VN c̣n giỏi hơn cả bộ máy tuyên truyền của Gơ-ben thời Đức quốc xă! Tôi lại nghĩ, không biết ông Nguyễn Duy Ân có quá khắt khe khi nhận xét về một số vị kiều bào của ta hay không? Nếu ông nêu một tiêu chuẩn truyền thống chặt chẽ của người chính nhân quân tử với chí khí của kẻ sĩ từ bao đời nay trong một thời đại chính trị vô đạo như bây giờ th́ quả thật tôi không có đủ lư lẽ để bác lại ông, song tôi vẫn muốn được góp thêm một lời bàn: “ Từ trong ḷng của chế độ XHCN ưu việt dưới sự toàn trị của Đảng CSVN người dân đă được thụ hưởng đường lối tuyên truyền đó với thời gian hàng nửa thế kỉ có dư, đă có không ít thế hệ người bị ngấm vào máu, vậy mà vẫn bật ra được những con người nổi tiếng, ly khai ư thức hệ như các ông Nguyễn Hộ, Hoàng Minh Chính, Trần Độ, Lê Giản, Cao Hồng Lănh... Các nhà khoa học như các ông Phan Đ́nh Diệu, Nguyễn Thanh Giang, Hà Sĩ Phu, Trần Khuê đến các nhà dân chủ trẻ tuổi như Lê Chí Quang, Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ B́nh, Nguyễn Khắc Toàn và gần đây nhất là Đỗ Nam Hải th́ tôi luôn tin rằng ở hải ngoại, nơi gần gũi nhất với các nền dân chủ tự do và các xa lộ thông tin vẫn trải rộng thênh thang th́ các bậc trí thức, các nhà khoa học, các nhà doanh nhân dù là đă về nước, dù là đang suy nghĩ để quyết định về và cả những vị c̣n chưa có ư định về chẳng dễ ǵ họ lại có thể lầm lẫn đến như thế được!

Riêng tôi tôi tin vào sự tất yếu sụp đổ của một đường lối cai trị độc tài độc đảng như hiện nay, dân chủ và tự do sớm hay muộn cũng sẽ đến với đất nước và dân tộc Việt Nam ta đă chịu quá nhiều đau khổ. Sớm hay muộn là tùy thuộc cả vào đồng bào ta ở trong nước cũng như ở hải ngoại ư thức sâu sắc được sự cần thiết của một nền dân chủ và tự do đích thực. Và những bậc trí thức, những nhà khoa học, những nhà doanh nghiệp ở hải ngoại đâu cần phải chờ đợi đến ngày ấy mới quay trở về quê hương, bởi v́ ngay từ bây giờ sự trở về của họ theo từng hoàn cảnh cụ thể đă và đang tạo ra được nhiều điều có ích cho đất nước và cái c̣n quan trọng hơn là họ đang đem tới cho đồng bào trong nước những làn gió mát, những hơi thở của dân chủ và tự do mà bất kể một thế lực cấm đoán ngăn chặn nào cũng không thể cản nổi. Thế lực độc tài bây giờ luôn dị ứng với cụm từ “diễn biến ḥa b́nh” song đó cũng lại là qui luật, họ sẽ không có cách nào tránh khỏi điều đó. Bản thân những người lănh đạo của Đảng CSVN hiện tại (có thể vẫn c̣n có người có chút lương tri) do sức ép từ mọi phía, trong đầu họ lúc nào cũng bị ám ảnh bởi sự đa nguyên, đấy là chưa kể đến gia đ́nh, vợ con, cháu chắt họ, kiểu ǵ cũng không thoát khỏi những miếng mồi béo bở của lợi ích cá nhân xuất phát từ quyền lực vô biên không hề bị hạn chế dẫn tới sự biến đổi về chất. Nên một khi đă “trót” chọn nền kinh tế thị trường của tư bản rồi th́ dù có uốn éo thế nào cũng không thoát khỏi cái ṿng Kim Cô. Diễn biến ḥa b́nh sẽ chẳng ở đâu xa, nó đang ở chính trong ḷng của xă hội, hàng ngày hàng giờ diễn ra ngay bên cạnh Đảng như là một sự đ̣i hỏi tất yếu. Có một điều là với chúng ta việc tuyên truyền cho dân chủ và tự do không được phép một lúc nào ngơi nghỉ và cũng nên thừa nhận một thực tế rằng về mặt quảng bá và tuyên truyền, những người dân chủ đa nguyên cần phải học hỏi nhiều ở phương thức tuyên truyền của Cộng sản. Đó là một phương thức đă từng được thực thi hàng hơn nửa thế kỉ qua, không một ai có thể coi thường được nó nhất là trong điều kiện quyền lực và mọi phương tiện vẫn c̣n nằm trong tay Đảng và Nhà Nước Cộng Sản.

Trần Lực

28.02.2005.

-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), March 10, 2005.

Response to Sound On PLS!!!Joe Cocker:::What's Going On:::Mấy suy nghĩ sau khi đọc bĂ i “Nỗi nhục tiền nhĂ¢n”:::Trần Lực

NƯỚC VIỆT NAM LÀ MỘT, DÂN TỘC VIỆT NAM LÀ MỘT

SÔNG CÓ THỂ CẠN, NÚI CÓ THỂ M̉N

SONG CHÂN LƯ ẤY, THẰNG PHẠM VĂN ĐỒNG CÚI MẶT XUỐNG

KƯ GIẤY DÂNG ĐẤT CHO BỌN TẦU

-- bo bo (mystyle@fyi2me.com), March 10, 2005.


Response to Sound On PLS!!!Joe Cocker:::What's Going On:::Mấy suy nghĩ sau khi đọc bĂ i “Nỗi nhục tiền nhĂ¢n”:::Trần Lực

Song duoi mot che do sat mau nhu CSVN ma dam viet nhu vay la rat dung cam,xin cam phuc.Che do nay khong bao gio biet cai gi la doi thoai voi moi tang lop quan chung,ho chi co ham doa,do ngot hay bi tu ,thu tieu... ,chi co the.Mot dan toc thong minh can cu,bi dang CS troi tay ,troi chan,bit mat ,bit mieng nhu the lam sao con nguoi co the phat trien duoc.

-- Lin Ho (Lin@hotmail.com), March 11, 2005.


Response to Sound On PLS!!!Joe Cocker:::What's Going On:::Mấy suy nghĩ sau khi đọc bĂ i “Nỗi nhục tiền nhĂ¢n”:::Trần Lực

. . . Sớm hay muộn là tùy thuộc cả vào đồng bào ta ở trong nước cũng như ở hải ngoại ư thức sâu sắc được sự cần thiết của một nền dân chủ và tự do đích thực . . . .

Rất đúng, người dân trong nước phải ư thức thế nào là dân chủ, thế nào là tự do, thế nào là đập lập, thế nào là quyền người dân, thế nào là bổn phận của chánh phủ, của quân độ và công an . . .Xin đừng hiểu sai lạc theo định nghĩa mà CSHN lừa dối đồng bào.

CSHN nói:
  1. Đập lập

nên đảng không bị bất cứ một quyền lực nào kiểm soát nên đảng tự tiện cắt đất dâng biển cho Chệt.

  • Dân chủ
  • nhưng đảng quảng chế nên đảng no dân đói.

  • Tự Do
  • bắt bớ tự do bỏ tù không cần luật pháp v́ đảng là luật pháp.

  • Hạnh phúc ấm no
  • hăy nh́n mấy tên cộng sản chúng hết nón tai bèo chân đi dép b́nh trị thiên, chúng bây giờ nhà 2 ba căn, vợ hai ba con,tiền bạc triệu đôn, sâm nhung rượu ngoại bồi dưỡng c̣n dân th́ sao? nô lệ lao động, đĩ điếm xứ người.

    -- thich du thu (toollovers@comcast.net), March 11, 2005.

    Moderation questions? read the FAQ